Editor: Toujifuu 
Ba nhánh tiễn lộ ra hàn quang xếp thành hình tam giác, vẽ ra ba đạo đường vòng cung băng lam, đánh thẳng phiến xương ngực đỏ lửa kia. 
“Đinh ——” 
Ba nhánh tiễn đồng thời đâm lên, băng lam cùng đỏ lửa va chạm, phát sinh tiếng vỡ tan thanh thúy, bông tuyết màu lam tản lạc đầy đất. Chúng ta chỉ nghe thấy một thanh âm “Xèo” vang lên, dường như thanh âm bàn ủi nung đỏ rơi vào trong nước, sau đó chính là ba đạo khói trắng cuộn lên, trong nháy mắt bao lấy chỗ tương liên giữa Lạc Nhật Thần Tiễn cùng xương ngực Kim Ô. Ta đẩy dây cung trống không, hai đạo phong nhận bay ra xua tan sương mù, liền rõ ràng có thể thấy một khu vực nhỏ lấy ba cái lỗ nhỏ cực nông trên xương ngực làm trung tâm, bao gồm cả Lạc Nhật Tiễn kia bị kết lên một tầng sương hơi mỏng, vài vết nứt đan xen, lan tràn đến phụ cận thần tiễn. 
Chi Ảnh mừng cực, mạnh kéo ra sau, thần tiễn phát sinh tiếng nhẹ vang “ken két”, có dấu hiệu buông lỏng. 
“Du Nhiên!” 
Chi Ảnh kêu lên, ta lĩnh hội được ý tứ của hắn, lại là ba đạo hàn quang băng lam đâm đến vị trí đồng dạng. Theo va chạm, rạn nứt, lực lượng của cực hàn cùng nóng lửa va chạm bắn ra khiến Lạc Nhật Tiễn nghìn vạn năm bất động dưới sự lôi kéo lực mạnh của Chi Ảnh giãy thoát khỏi sự kiềm chế của Kim Ô, lấy lại được tự do. Quang mang vàng kim theo quán tính xẹt ra phía sau, “Coong” đụng lên trên vách, lại bắn ngược trở về rơi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-than-ngu-gia/1290256/quyen-4-chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.