Editor: Toujifuu
***
“Đồ vật đều đã đủ?”
Lăng Thiên hỏi ta. Ta mở nhẫn ra kiểm tra lại một lần, xác định không có gì để sót. Sau đó, hai chúng ta trở lại Lâm Thủy Cư. Truyền âm của Lăng Thiên đột nhiên vang lên, anh ta nghe xong vài câu, rất hiếm thấy mà lộ ra một nét cười tương đối vui sướng, khiến cho ta bắt đầu hiếu kỳ đối với người đầu kia truyền âm.
“Là ai a? Khiến anh cao hứng như thế.”
“Hắn hiện tại kêu Mê Lộ (= ‘lạc đường’). Cậu hai ngày trước mới gặp qua.”
Ta chưa từng gặp qua người kêu Mê Lộ. Bất quá nếu như là hai ngày trước a... Linh quang chợt lóe, “hiện tại” kêu Mê Lộ, vậy là nói trước đây không kêu tên này.
“Sẽ không phải là Gia Gia chứ?”
“Thông minh.”
“Anh tìm được hắn tới? Lợi hại.”
Ta vừa mừng vừa sợ, nếu có được vị được xưng là bản đồ sống của trò chơi này gia nhập, không thể nghi ngờ nhiệm vụ của chúng ta sẽ thuận lợi hơn rất nhiều.
“Tôi cũng chỉ là thử hỏi, không nghĩ tới hắn thực sự tới. Theo cách nói của chính hắn, sau nhiệm vụ chủng tộc lần này nhất định sẽ có địa đồ mới xuất hiện, hắn muốn là người đầu tiên lấy được tư liệu của những địa đồ đó.”
Lăng Thiên cong cong khóe miệng, nhắc nhở ta:
“Nói một tiếng với Ám Dạ Vô Thanh, lưu lại một vị trí ở đoàn chính, Mê Lộ nhất định phải cùng theo chúng ta.”
Có sự gia nhập của đệ nhất chế đồ sư, Ám Dạ cùng chúng ta đều cao hứng, không có nửa điểm do dự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-than-ngu-gia/1290199/quyen-4-chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.