Editor: Toujifuu 
*** 
Lại là hai tiễn liên tục, một nhánh trong đó đánh ra bạo kích, một chữ số đỏ tươi dâng lên trên đầu sói.Sói kia phẫn nộ không để ý đến sự uy hiếp của lửa, muốn nhảy qua vòng công kích ta. Đối với loại sói rời khỏi bầy này, ta đương nhiên cấp cho đả kích kiên quyết. Một chuỗi tiễn sắt bay đi, hai ba cái đã đâm nó thành một con nhím. 
Con sói không may kia kêu thảm một tiếng, từ phía trên vòng lửa ngã xuống, vừa vặn ở trên liệt hỏa. Đại hỏa hừng hực vù một cái bị áp xuống, rất nhanh đốt da sói, lại bốc cháy lên. Có sự trợ lực của da sói, mỡ sói, lửa càng cháy càng rực. Vị đạo thịt quay rất nhanh truyền đến, thi sói kia càng rút càng nhỏ, biến thành một đoàn cháy đen. 
Sau yên lặng ngắn ngủi, nhóm hán tử thủ hạ Gabu bộc phát ra một trận hoan hô. Tử vong của con sói rời bầy kia được bọn họ coi như là thị uy tốt nhất, mà bầy sói cũng xác thực bởi vậy lui về phía sau hai bước. Thế nhưng đối với một đám ác thú có đầu lĩnh mà nói, chút uy hiếp ấy còn xa mới đủ, sự lãnh huyết của chúng nó khiến cho khi đối mặt thi thể của đồng bạn hóa thành than cũng không có nửa phần động dung, chúng nó chỉ là suy nghĩ như thế nào đạt được thực vật trong vòng lửa mà không cần giống đồng bạn không may kia. 
Tiếp tục như vậy không được, ta nghĩ xong liền nhảy xuống xe gỗ đi đến bên người tộc trưởng Gabu. 
“Tộc trưởng, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-than-ngu-gia/1290179/quyen-4-chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.