Editor: Toujifuu
***
Đại thụ chọc trời cao vút trong mây che phủ toàn bộ bầu trời, không có một tia nắng chiếu xuống, trong rừng rậm dị thường u tĩnh. Lá cây năm màu rực rỡ sinh trưởng trên đại thụ, thỉnh thoảng từ trên đó rơi xuống một vòng ánh sáng mịn như nhung, tựa như huyễn ảnh xuyên qua ngọn cây, thân cây, cỏ dại thấp bé, chìm xuống dưới đất rồi biến mất.
Cả tòa rừng rậm đều là loại đại thụ cổ quái đẹp đến kinh người chưa từng thấy qua này, tại địa phương yên tĩnh đến mức ngay cả một tiếng gió nhẹ cũng nghe không thấy này thì sự mỹ lệ kinh người ngược lại thành áp lực không tên khiến cho lòng ta trong nháy mắt trầm tĩnh lại. Không tùy tiện đi ra khỏi tòa đài đá nơi chúng ta vừa truyền tống tới, sau khi ta cẩn thận xác nhận bên người đích xác không có khí tức khác mới quay đầu hỏi:
“Lăng Thiên, biết đây là chỗ nào không?”
Lăng Thiên chậm rãi lắc đầu, vẻ mặt thận trọng, ánh mắt đảo qua nhiều lần trong rừng. Xem ra nơi thần bí này đích thật là chưa ai từng đến, khiến ta nhớ lại tòa đất rừng nơi khi trở thành Thần Ngữ Giả. Tuy rằng cảnh vật không giống, thế nhưng đồng dạng cổ quái. Cúi đầu, ta quan sát đài đá dưới chân. Một chuỗi ký hiệu cổ quái đầy mặt đài, kéo dài tới tường biên của đài đá. Có lẽ bởi vì niên đại lâu đời, có thể thấy được rêu xanh đậm dày dày khắp nơi trên đài đá này, chỉ có một khối trung gian tương đối sạch sẽ, ta đoán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-than-ngu-gia/1290140/quyen-3-chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.