Editor: Toujifuu 
*** 
Lăng thiên lần nữa xuất hiện, là ba ngày sau. 
Lúc ta gặp anh ta anh ta cũng không giải thích gì về hành tung của mình, ta cũng thức thời mà không hỏi. Người a, luôn luôn phải có chút tư ẩn, hơn nữa chuyện ta giấu dếm so với anh ta cũng không ít hơn bao nhiêu. 
“Cung rất không tồi. Cậu ba mươi?” 
Ánh mắt của tên này luôn luôn tốt như vậy, tựa hồ cái gì cũng không thể gạt được anh ta. Ta đảo qua thanh trường kiếm bên hông anh ta, trước đây đã thấy qua, hình như kêu là “Vọng Thư”, cực phẩm của kiếm sĩ cấp ba mươi. 
“Anh ba ngày nay cũng không lãng phí a. Làm nhiệm vụ chức nghiệp chưa?” 
“Chưa. Cùng đi?” 
“Được a, tôi thuận tiện luyện nhóc con này một chút.” 
Ta moi Tiểu Hắc từ phía sau ra. Lăng Thiên nhướng mày: 
“Trệ? Tìm được nơi nào?” 
“Tòa mê cung lần trước kia. Về sau các anh không phải đi trước sao? Lão nhân kia cho tôi.” 
“Phần thưởng đặc biệt của Thần Ngữ Giả?” 
Từ sau khi Tiểu Bạch xuất hiện, ta liền thẳng thắn với Lăng Thiên về chức nghiệp phụ đặc thù của ta. Bởi vậy anh ta đối với sự xuất hiện của Tiểu Hắc cũng không quá mức kinh ngạc, ngược lại cảm thấy cao hứng cho ta khi lại thêm một danh Truy Tùy Giả. 
Thiết chế của trò chơi 《 Thế Giới 》 rất phức tạp, mỗi chức nghiệp dưới cấp mười là kiến tập, giai đoạn cấp hai mươi là sơ cấp, đều không quá khó đạt được, thế nhưng đến thời điểm cấp ba mươi muốn đề cao xưng hào chức nghiệp lại 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-than-ngu-gia/1290132/quyen-2-chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.