Editor: Toujifuu
***
“Đi thôi, các cậu không phải muốn tìm Hải Chi Hoa sao?”
Lăng Thiên ngẩng đầu nhìn nhìn ánh trăng trên bầu trời, nói với ta. Ta nhẹ nhàng sửng sốt, không nghĩ tới anh ta sẽ nhiệt tâm với chuyện này như thế, ta còn tưởng rằng anh ta nhất định sẽ đi giao nhiệm vụ trước đây, dù sao ở đây cách công hội dong binh gần như thế.
“Anh đi giao nhiệm vụ trước đi, chúng tôi không vội.”
“Không, chúng ta hiện tại liền đi.”
Thái độ của Lăng Thiên có chút kiên quyết, ta hơi chút nghĩ lại, có chút hiểu. Xem ra, Hải Chi Hoa kia quả nhiên không phải vật phẩm bình thường tùy thời có thể thấy.
Kêu gọi ba nữ hài, năm người chúng ta lần nữa xuất phát. Ở dưới ánh trăng, bãi cát vàng kim không còn, biến thành một mảnh ngân sắc. Từng hạt bụi nhỏ bé phản quang hỗn tạp trong đó, so với nhiều màu sắc của ban ngày, phiến bờ biển dưới ánh trăng trắng trong thuần khiết này có một loại mị lực khác.
“Đã lâu không thấy qua cảnh đêm đẹp như thế, bãi biển mộng ảo, danh bất hư truyền.”
Tâm tình của Lăng Thiên tựa hồ rất tốt, ghé mắt nhìn qua:
“Cậu là luyện lại phải không? Vì sao chọn cung tiễn thủ?”
Ta cười, anh ta hỏi vấn đề này, biểu thị cái gì?
“Phải, rất dễ nhận ra sao? Tôi còn tưởng rằng tôi biểu hiện rất giống một tên gà mờ đây. Anh chẳng phải cũng vậy sao. Bất quá anh trước đây cũng là một kiếm sĩ đúng không? Lại còn là người rất lợi hại.”
Lăng Thiên giương giương khóe miệng, gật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-than-ngu-gia/1290115/quyen-2-chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.