Tên béo nhìn chằm chằm khối võ tướng chuyển chức lệnh, trong lòng thầm tính toán một chút… thứ này so với tiền đặt cọc của mình cũng không kém là bao, liền nói “Được rồi, xem như tiểu tử ngươi cũng biết thức thời, đại gia ta đồng ý để ngươi dùng tấm lệnh bài này làm tiền đặt cược....... Hiện tại chúng ta ký khế ước, miễn cho tiểu tử ngươi đến lúc đó lại bùng cược.”
Dương Thiên rất là không tình nguyện, ký khế ước cùng tên béo đang tươi cười hớn hở kia. Khế ước hoàn thành, tên béo trả lại lệnh bài cho Dương Thiên. Hắn không hề lo lắng việc Dương Thiên đổi ý. Khế ước này được hệ thống đứng ra bảo hộ, ai cũng không thể đổi ý.
Nhận lại lệnh bài, vẻ mặt Dương Thiên lập tức thay đổi 180 độ, ánh mắt đầy đồng cảm liếc qua tên béo :“Đợi chút, ta lập tức đưa linh thú đến”. Nói xong, Dương Thiên quay người rời đi.
Mà tên béo vừa nghe Dương Thiên nói xong, người lảo đảo, thiếu chút nữa là đập cmn mặt vào tường. Ánh mắt đờ đẫn nhìn theo bóng lưng Dương Thiên đang rời đi. Đưa linh thú đến? Chẳng lẽ tên này thực sự có linh thú? Cái kia…. Vậy làm sao bây giờ?
Rất nhanh, Dương Thiên đã quay trở lại. Đi cùng hắn là một đầu bạch mã, toàn thân màu trắng bạc, trên lưng là một đôi cánh như cánh thiên nga. Vừa đến nơi, như để chứng tỏ thân phận linh thú của mình, bạch mã trực tiếp bắn thẳng một đạo lôi điện về phía tên béo, làm hắn sợ hãi chật vật lui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-tam-quoc-vuong-gia/2372672/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.