Ru: Phọt cả não với cái chương này = = bạn có nói là bạn ghét mần thơ ca lắm hem?
———————–
Hai người tiến vào thành Tê Phượng, Huyết Sát mặc một thân đen tuyền không che mặt lại. Chính vì thế gương mặt tập hợp hết những nét đẹp của đàn ông trong thiên hạ liền lộ ra trước mắt mọi người, nhất thời hấp dẫn toàn bộ ánh mắt của thiếu nam thiếu nữ trong thành; làm hại gương mặt thường ngày hay gây họa của Phấn Mặc không có ai thèm ngó (Thật ra cũng có người nhìn mà, đừng nản lòng).
Huyết Sát đưa Phấn Mặc đến một cửa hàng trong thành, “Cửa hàng này là của tôi, nếu cậu có cái gì muốn bán thì cứ bán ở đây đi!”
Phấn Mặc nhìn mấy món hàng trong này, mắc chết người, “Anh bán đồ mắc vậy mà cũng có người mua à?”
Huyết Sát mở cửa hàng vốn đâu phải vì kiếm tiền, lúc trước mua chỗ này chẳng qua là vì tình thế ép buộc, với lại có mấy thứ linh tinh cũng có thể quăng vào bán lấy lời. Dù sao thì cửa hàng nhà mình, mình muốn bán giá nào mà chẳng được, thế nào cũng có thằng coi tiền như rác mắc mưu, “Nếu thấy giá cả không hợp lý thì cậu cứ sửa hộ tôi đi!”
Leng keng…… Phấn Mặc chợt thấy có tin của hệ thống, cậu mở ra thì thấy Huyết Sát đã mời cậu làm cửa hàng phó, doanh thu của cửa hàng sẽ được nhận năm phần.
Đây chính là cơ hội tốt để kiếm tiền đương nhiên là Phấn Mặc đồng ý. Hơn nữa nơi này vừa vặn ở trung tâm thành phố phồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-ta-la-cay-nam-doc/1289633/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.