Hôm sau, lúc Bạch Mộc Vũ mở mắt thì thấy khuôn mặt phóng đại của Lâm Mặc Trạch trước mặt.
Hảo gần ——!!!!!!
Mộc Vũ sợ đến mức lui về sau, đầu đụng vào tường, “đông” 1 tiếng hảo vang.
“Ai u …”
“Đã tỉnh?” Lâm Mặc Trạch nửa mở mắt nhìn Mộc Vũ.
“Sư … sư phụ!!” Mộc Vũ ngay cả đầu cũng không chỉnh lại lập tức khẩn trương ngồi dậy, “Em …”
“Còn sớm … chưa tới 6 giờ, ngủ tiếp đi …” Lâm Mặc Trạch nhìn đồng hồ một chút, 1 tay kéo Mộc Vũ lại, ôm lấy tiếp tục ngủ.
Mộc Vũ hết hồn, đem khuôn mặt đỏ au của mình vùi vào lòng Lâm Mặc Trạch, một màn tối hôm qua lại hiện ra trước mặt. Lúc tắm rửa sạch sẽ xong ra ngoài thì thấy Lâm Mặc Trạch đã nằm ngủ ở trên giường, nhớ hồi chiều Mạnh Nhiên có nói Lâm Mặc Trạch hôm nay có việc phải làm, buổi tối lại bị mình kêu ra, khẳng định là mệt mỏi … Mộc Vũ nhìn khuôn mặt ngủ say của Lâm Mặc Trạch có chút không đành lòng quấy rầy.
Điều hòa trong phòng tuy rằng mở rất cao, nhưng khí trời đã vào thu nên vẫn là càng ngày càng lạnh, Mộc Vũ đem cái mền ở trên giường đắp cho Lâm Mặc Trạch, nhưng ngay khi tay cậu chạm vào tay Lâm Mặc Trạch thì bị chủ nhân nắm kéo, cả người ngã vào lòng Lâm Mặc Trạch.
Mà lúc này Lâm Mặc Trạch đã nhắm mắt lại, nên cũng không biết rốt cuộc là đã tỉnh hay là hành vi vô ý thức trong lúc ngủ, nói chung Mộc Vũ là hoàn toàn không động đậy … sau khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-su-phu-nhi-thu-nga-ma/646247/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.