Đây là lần đầu tiên Bạch Mộc Vũ ngoạn trò chơi suốt đêm, dụi dụi mắt nhìn ngày mới dần dần sáng lên có chút không thể tin được. Phong Xuy thật sự là người tốt, cư nhiên không 1 lời oán hận chơi cùng mình tới bây giờ, lúc này cái hình người nhỏ nhỏ ở phía trên bên trái của màn hình đã biểu hiện cấp 65.
[Tổ đội] Phong Xuy J8 Lưỡng Biên Sủy: tiểu bình quả ~ buổi sáng anh còn có khóa, buổi chiều em có rãnh không, nếu rãnh anh dẫn em đi xoát ngựa, như thế khi em lên tới cấp 68 thì có thể tạo ra thực vật của chính mình!
[Tổ đội] Đại Bình Quả: hảo nha, hồi nữa tôi cũng có khóa, thật là vui ~ tôi lại mạnh lên một chút rồi -0-
[Tổ đội] Phong Xuy J8 Lưỡng Biên Sủy: có anh ở đây mà, nhất định sẽ làm cho em nhanh chóng mạnh lên ~ thế nhưng, tiểu bình quả em sao đột nhiên đối với chuyện luyện cấp chấp nhất như vậy? Từ lúc anh quen em đến giờ đều là vội vàng làm lụng … (làm sinh hoạt á)
[Tổ đội] Đại Bình Quả: mạnh mẽ rồi mới có thể trở thành người có ích a, được rồi, tôi cũng sắp phải đi học.
[Tổ đội] Phong Xuy J8 Lưỡng Biên Sủy: hảo, anh trước lưu lại vị trí của em đến khi trở lại thì quay về.
Tiểu Mão lúc tỉnh lại đã bắt gặp Mộc Vũ đang len lén đóng máy tính liền lải nhải.
“Ngoạn trò chơi chỉ có thể tiêu khiển lúc rãnh, cậu xem cậu đang làm cái gì a, lại có thể chơi suốt đêm? Cậu xem mặt cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-su-phu-nhi-thu-nga-ma/646242/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.