Mộc Vũ là người thiện lương, nghĩ đến Phong Xuy vì mình mà vô duyên vô cớ bị giết nên cảm thấy rất khó chịu, cho dù Tiểu Mão vì an ủi mình nên mắng Phục Hổ từ trên xuống dưới cả buổi, Phong Xuy cũng biết người của Tình Nghĩa không dễ chọc, vốn cũng muốn quên đi, thế nhưng khi nhìn thấy Tiểu Bình Quả rầu rĩ không vui, chính là quyết định bày tỏ tình cảm của mình mới được.
[Bang phái] A Tẩm: J8, đây là chuyện gì xảy ra?
[Bang phái] Phong Xuy J8 Lưỡng Biên Sủy: không liên quan đến bang phái, là chuyện của bản thân tôi thì tự tôi giải quyết.
[Bang phái] Đại Bình Quả: Không phải a, Phong Xuy là bởi vì em…
[Bang phái] A Tẩm: rốt cuộc thì làm sao vậy?
[Bang phái] Phong Xuy J8 Lưỡng Biên Sủy: Tiểu Bình Quả, em đừng tự trách, anh có biện pháp, phó bang chủ xin cậu đừng nói cho bang chủ biết …
[Bang phái] Đại Bình Quả: Anh có biện pháp nào?
[Bang phái] Phong Xuy J8 Lưỡng Biên Sủy: Anh có cách làm của mình, Tiểu Bình Quả em yên tâm, anh Phong Xuy của em, không phải là người không có năng lực.
[Bang phái] Đại Bình Quả: Thật vậy không?
[Bang phái] A Tẩm: Người chết là cậu, cậu muốn tự mình báo thù không thành vấn đề, nếu muốn chúng ta giúp thì nói 1 tiếng là được, Mặc bang chủ nói đã vào Hoa Mãn Lâu chúng ta thì phải được bảo hộ, mặc kệ là nguyên nhân gì.
[Bang phái] Phong Xuy J8 Lưỡng Biên Sủy: Hắc hắc, tôi đã biết rồi.
Phần lớn người thích đánh nhau trong phái Thiên Long
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-su-phu-nhi-thu-nga-ma/646238/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.