Ngày thứ 2 
“Tiểu Bạch Bạch thức dậy mau!! —— Hôm nay có tiết học, mau đứng lên! Không đứng lên là tớ tung mền a!” Tiểu Mão dùng sức đạp đạp cái giường của Mộc Vũ, huy huy sách vở trong tay. 
“Ân…” Mộc Vũ dụi dụi mắt đứng lên, “Di, nguyên lai là mộng a…” 
“Cậu mộng cái gì? Tớ đều đã đánh răng rửa mặt xong mà cậu còn luyến tiếc chưa chịu dậy!” Tiểu Mão nhìn vẻ mặt ngơ ngác không nói gì của Mộc Vũ. 
“Tiểu Mão! Tớ mơ thấy sư phụ mang tớ đi xoát quái rớt thật nhiều bao nha, sau đó tớ hăng hái nhặt a nhặt, nhặt đến mệt nha~” Mộc Vũ nghĩ đến cảnh trong mơ tối qua thì tâm lại ngứa, hảo muốn ngoạn trò chơi nha. 
“Phốc! Cậu, cái tên đần độn này! Hôm qua nhặt bao suốt một đêm còn chưa đủ a, đứng lên, đi đi học!!” Tiểu Mão cầm sách gõ đầu Mộc Vũ rồi nhảy xuống giường, “Tớ đi trước, giúp cậu chiếm chỗ!” 
Đợi đến khi mặt trời lên cao rồi Lâm Mặc Trạch mới không nhanh không chậm mà lái BMWs đến công ty. 
Lúc định đóng cửa phòng làm việc lại, một cái chân rất nhanh đá vào, trực tiếp giữ cửa rồi mở ra. 
“Đại tỷ, ngươi mặc chính là váy đó.” Lâm Mặc Trạch không quay đầu cũng biết là ai, người này chính là đường muội Lâm Ngưng của mình. (đường muội ~ em họ) 
“Kháo! Anh cái tên biến thái này! Móc mắt anh bây giờ!” Lâm Ngưng lắc mình một cái đi vào văn phòng, đem văn kiện quăng lên bàn, “tối qua mang tiểu đồ đệ cực khổ lắm sao? Sao bây giờ mới đến! 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-su-phu-nhi-thu-nga-ma/646220/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.