Đêm đạo hào nguy hiểm hôm đó rốt cuộc cũng trôi qua, Lâm Mặc Trạch thấy Mộc Vũ mệt nhọc, vì vậy liền không lưu tình chút nào mà đem Ân Diệp Lâm Ngưng cùng Phong Xuy tân tân khổ khổ giúp hắn phản hắc đuổi ra ngoài. Nếu như đổi lại vào ngày thường, Ân Diệp chắc chắn đã sớm oa oa gào khóc mắng chửi Lâm Mặc Trạch không phải là người, thế nhưng hôm nay thì không giống, Phong Xuy với kỹ thuật như thần đã hấp dẫn lực chúý của cậu, Ân Diệp vui vẻ kéo tay Phong Xuy trở về phòng bên, sau khi vung tay đóng cửa thì quấn quýt lấy Phong Xuy đang công máy tính của Đông Tinh cho cậu xem.
“0 0 cậu còn muốn phá gì không?” Phong Xuy vừa nói vừa bắt đầu chuẩn bị.
“Trước đổi lại cho hắn 1 cái đầu trọc?” Ân Diệp dựa vào Phong Xuy cười xấu xa.
“Ân, thế nhưng tôi không cần đem nguyên bảo của hắn ta lộng hết sao –, đừng giúp hắn xài tiền, ngoạn cái khác ~~” con ngươi của Phong Xuy cũng xoay tròn đánh chủ ý.
“Aizzz, tôi nói Phong Xuy …” Ân Diệp đang nghĩ cách thì nhìn khuôn mặt của Phong Xuy.
“Sao vậy?” Phong Xuy quay đầu lại.
“Tôi phát hiện cậu kỳ thực rất đẹp trai …” Ân Diệp nâng cằm Phong Xuy lên nháy mắt mấy cái.
“Ngạch …” Phong Xuy có chút xấu hổ, vội đem con mắt chuyển lên máy tính, đổi chủ để, “tôi nói … có muốn ở trên máy tính của hắn làm chút chuyện xấu hay không?”
“Di? Còn có thể làm cái gì??” Ân Diệp từ trước đến nay làm gì cũng không định lực, thoáng cái là bị hấp dẫn.
“Tôi vào máy tính của hắn xem 1 chút ~~” Phong Xuy mới vừa cho rằng có thể tạo khoảng cách 1
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-su-phu-nhi-thu-nga-ma/3209001/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.