Tinh Hận cũng thật nôn nóng, Ninh Hòa vừa đáp ứng, hắn lập tức tư tín An Lạc, An Lạc thật sự muốn truy vấn Ninh Hòa một chút nhưng lại bị Tinh Hận nói một câu: “Người ta mang đến ngươi còn lo cái gì.”
An Lạc cũng nhận ra đây là tiểu hào đã từng hành động cùng đám người Dĩ Phụ lúc trước, thân phận cũng không rõ ràng. Tuy có Tinh Hận đảm bảo nhưng An Lạc vẫn bất an nói: “Nếu là tiểu hào của mấy người kia, ngươi cũng xong đời.”
“Nằm tào, ta cũng chỉ nằm vùng bên họ có một lần, còn về năng lực cùng ta ngang tài ngang sức mà thôi.”
“…” Ninh Hòa cảm thấy chuyện nằm vùng với hắn thật nhẹ nhàng như vậy.
Cho nên lúc An Lạc cười cười đống ý tiếp nhận, Ninh Hòa cảm thấy hình tượng của An Lạc trở nên vô cùng cao lớn. Kỳ thật con người này cũng không tệ, có thể chấp nhận một người từng là đối địch làm bằng hữu a.
Bởi vì tạm thời không thể gia nhập bang hội nên An Lạc trước thêm Ninh Hòa làm bạn tốt, sau kì hạn 3 ngày liền tái liên hệ. Xong việc, An Lạc gọi ra tọa kỵ ly khai, trước khi đi còn cùng Ninh Hòa nói một câu: “Mấy ngày này ngươi theo Tinh Hận thăng cấp đi.”
Ninh Hòa vốn muốn cùng An Lạc thương lượng một chút có nên trước khi nâng cấp bậc kiếm đủ danh vọng, nhưng là An Lạc không cho hắn cơ hội nói đã ly khai.
“Này……không cần trước kiếm đủ danh vọng mới thăng cấp sao.” Bất quá Tinh Hận cũng chỉ là tân thủ, mong hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-su-pho-biet-nao-su-phu-dung-nhao/646315/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.