Rốt cuộc cũng vì trò chơi này, vì những người trong trò chơi này mà xảy ra biết bao nhiêu chuyện.
Ninh Hòa cũng không phải thánh nhân, bị lừa đến thế mà còn có thể lên tuyến chờ đợi người ta giải thích. Thật có lỗi, hắn làm không nổi.
Nhìn tờ giấy trong ngăn kéo, Ninh Hòa nghĩ hay là sử dụng tài khoản của Thái Dương. Dù trang bị quá hạn nhưng tốt xấu cũng là mãn cấp, tùy tiện tìm một cái bang hội cũng không phải không có khả năng.
Hơn nữa, hắn cũng biết Thiên Nhai giờ đặt trọng tâm ở bên kia, không có khả năng bỏ huynh đệ trở lại chốn cũ. Cho dù có vô tình gặp lại, chỉ cần hắn không nói Thiên Nhai cũng không thể biết hắn không phải chủ nhân của nick này.
Ninh Hòa lập tức trầm trồ khen ngợi ý tưởng của bản thân, lập tức tiến nhập trò chơi. Nhưng hắn lại nghĩ, lén lút làm việc này có ý nghĩa sao?
Thiên Nhai căn bản không cần hắn, hắn trở lại khu cũ cũng không quen biết ai. Đối với Thiên Nhai mà nói, hắn cũng chỉ là một đối tượng chơi đùa mà thôi. Nếu như vậy hết thảy những chuyện hắn đã phải chịu đựng, xem như là bỏ đi sao.
Dao động trong chốc lát, Ninh Hòa vẫn là đăng nhập nick Tịch Thập.
Mấy ngày chưa login, trò chơi này trở lại bình thường, sa mạc còn có không ít ngoạn gia chạy tới chạy lui, vì đánh quái, vì nhiệm vụ, vì bản sao. Nhưng những người kia cũng không còn bóng dáng.
Ninh Hòa nhìn màn hình, hoàn hảo, những người kia không có trên tuyến.
Bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-su-pho-biet-nao-su-phu-dung-nhao/646312/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.