Sau khi cha mẹ hắn ly hôn cũng là mỗi người một nơi. Tuy rằng bốn năm đại học cũng có vài huynh đệ ở cùng phòng.
Vì thế hắn luôn tận lực tránh cho sinh bệnh, thứ nhất là hắn chán ghét đi bệnh viện, thứ hai là vì hắn cũng không trông chờ người khác chiếu cố, nói không chừng ngày nào đó chết ở trong nhà cũng không chắc có người biết.
Nhưng hắn còn nhớ rõ lần nghiêm trọng nhất là hắn cùng Thiên Nhai hạ phụ bản, vì cảm mạo thêm phát sốt khiến hắn mơ hồ, mở trò chơi ra liền nằm úp sấp ngủ, Thiên Nhai trong trò chơi có hô to thế nào cũng không thể lay hắn tỉnh lại. May lúc đó còn có Thái Dương đoán hắn có chuyện nên mới cấp tốc chạy qua đưa hắn đi cấp cứu, làm cả đội ngũ cũng bị dọa một phen.
Sau lần đó, Thiên Nhai nghiêm cấm Ninh Hòa lúc sinh bệnh login. Lúc hắn khỏi bệnh login được một đống người thi lễ, hỏi han tứ tung, dặn dò đủ kiểu, khiến hắn về sau càng cố tránh sinh bệnh.
Thân là trạch nam có thân thể cường tráng, chính là thật không ngờ, hôm nay mới chỉ trúng chút gió đêm, lại bị cảm mạo.
Nhưng giờ cũng không có ai dùng đủ phương pháp ép hắn logout.
Có lẽ là do cảm mạo nên Ninh Hòa cảm thấy yết hầu có điểm đau. Hắn không nghĩ thừa nhận bản thân khổ sở, cũng không thừa nhận bản thân không thể tự khống chế nhớ tới người kia. Thời điểm sáng sớm tỉnh lại, hắn từng thầm oán người kia, không phải nói là huynh đệ sao, không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-su-pho-biet-nao-su-phu-dung-nhao/646309/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.