“Dế mèn, Gây Tê, Bánh Bao, ba tên gia khỏa các ngươi, mau lăn ra đây!”
Thiên Hồng rống to vào kênh hảo hữu, chỉ tội nghiệp cho Tuyết Sinh đáng thương cũng cùng tồn tại trong trong kênh hảo hữu, lỗ tai đều nhanh bị chấn điếc.
“Dế mèn chẳng lẽ chính là Soái Vô Chỉ Cảnh?” Tuyết Sinh hảo muốn cười.
“Đúng, bánh bao chính là Hamburger.”
Tuyết Sinh cười đến đau sốc hông.
Thiên Hồng cũng cười theo giảng giải: “Bọn họ không cho phép ta ở trước mặt người bên ngoài gọi ngoại hiệu của bọn họ, hết sức sĩ diện.”
Người ngoài?
Tuyết Sinh hiểu được ý của hắn: bọn họ đã không phải là người ngoài. Vậy bọn họ hiện tại rốt cuộc là gì, tình nhân? Cái từ nghe ra có vẻ là lạ.
Thiên Hồng cúi xuống nhìn cậu, “Ngươi không cần quá để ý, hết thảy đều giống như trước. Nếu nhất định phải nói có gì bất đồng, đó chính là — ta sẽ càng thêm yêu thương ngươi.” những lời cuối cùng Thiên Hồng cố ý áp sát vào bên tai Tuyết Sinh nói, làm hại Tuyết Sinh cả cổ đều đỏ.
“Lão đại… hắc hắc hắc…” huynh đệ Soái Vô Chỉ Cảnh bất thình lình chui ra, ở sau lưng bọn họ phát ra tiếng cười quái dị “Lúc chúng ta không ở, có phải đã xảy ra ‘chuyện tốt’ gì hay không a?”
Phanh, Phanh hai tiếng, Thiên Hồng không chút khách khí cho hai huynh đệ ác manày mỗi người trên đầu một cú, đánh cho bọn họ ngồi chồm hổm trên mặt đất ai da kêu đau.
“Lần sau các người lại nói loạn, ta sẽ không khách khí.”
Thiên Hồng kéo dài hạ chiếu thư, không để ý đến hình dạng nước mắt lưng tròng củabọn họ, toàn bộ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-phi-thuong-dao/1289892/quyen-1-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.