Cố Tiểu Bắc tan tầm rất muộn, hơn nữa về trường học thì còn phải đổi xe, chỉ có thể nhận mệnh đến nhà của Doãn Thiên Tề ở đây.
Xe chạy vào một khu biệt thự nhỏ cách công ty không xa, không phải là cái loại quá xa hoa, nhưng mỗi nhà đều có một cái tiểu viện, nguyên nhân có thể là do lúc hoàng hôn, ánh nắng chiều bao phủ xuống trong viện, bọn nhỏ chơi đùa, người già an tĩnh nghỉ ngơi, khiến cho Cố Tiểu Bắc cảm thấy những thứ này đúng là đẹp như mơ.
“Tiểu Bạch, mau ra đón bé Cố Tiểu Bắc của chúng ta.”
Tiểu Bạch? Cố Tiểu Bắc bị con quái vật khổng lồ này làm cho triệt để tử trận, anh xác định đây không phải là thảo nê mã trong truyền thuyết? Mãi cho đến sau này khi Cố Tiểu Bắc ở chung với Doãn Thiên Tề, cậu cũng không biết nó là sinh vật ngoài hành tinh nào. Nói thật là cái giống gì đó mà con người nuôi.
Trong nhà của Doãn Thiên Tề bố trí rất đơn giản, phong cách là hai màu đen trắng, nhưng cũng không quá cứng nhắc, Cố Tiểu Bắc rất thích bốn cái cửa sổ lớn sát đất, có thể nhìn thấy phong cảnh bên ngoài.
“À à, hôm nay dì Trương lại làm món cá chua ngọt mà chị thích nhất, Tiểu Bắc, tới nhanh.” Kỳ thật Nghiêm Nghiên cũng là cái thứ nghiền thức ăn, cực kỳ xem trọng đồ ăn.
“Cá chua ngọt? Đây là món ăn của người phương nam mà, sao chị cũng thích?” Cố Tiểu Bắc cũng thích món này, mấy món chua chua ngọt ngọt gì đó cậu đều thích.
“Ừm, mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-nhan-yeu/1290079/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.