“Em gọi bọn Tiêu Ca ra cho anh nhìn mặt nhé, anh gọi món trước đi.”
“Không sao, chờ bọn họ, anh cũng không đói bụng.” Lại là một nụ cười đẹp đến chết người.
Tiểu Bắc khẩn trương lấy điện thoại ra bấm số.
“Tiêu Ca, tới căn tin ăn cơm đi, ừm, tớ mời.”
“A, tiểu tử, sao bỗng nhiên hào phóng vậy.”
“Nói cái gì đó, tới hay không, có nhân vật thần bí vật …, mau lên.”
“Được, đến ngay.”
“À, đúng rồi, Bàn Tử có đó không?”
“Không có, sáng sớm nó đã về nhà rồi.”
“A… A…, vậy cậu cùng Tinh Tinh tới nhanh, tớ chờ.” Tiểu Bắc nhất thời mặt mày hớn hở, lần này đã bảo vệ được ví tiền. Cậu không phát hiện, tất cả biểu tình trên mặt Tiểu Bắc đều được thu hết vào trong mắt đại thần. ( đây không phải do tôi sinh, tôi không biết nó)
Thật ra Tiểu Bắc không biết gọi món ăn, có thể là do khẩu vị của người phương bắc quá nặng, cậu lại không ăn cay, cho nên bình thường ăn nhiều nhất vẫn lại là mì phở.
Tiêu Ca với Tinh Tinh từ xa đã nhìn thấy Tiểu Bắc ngồi với một nam nhân có bộ dáng đẹp đến yêu mị. Cố Tiểu Bắc đang rất chăm chú nhìn thực đơn, cho nên không biết người đối diện đang nhìn chăm chú mình. Tinh Tinh có chút đăm chiêu, Tiêu tử hơi hơi nhíu mày.
“Này. Tới nhanh.” Cố Tiểu Bạch, cưng có thể bạch hơn nữa không, căn tin lớn như vậy, bọn anh đây là người mù sao?
“Không cần tớ giới thiệu đâu, Thiên Hạ đại thần cũng vậy đúng không.”
Bọn Tiêu tử với đại thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-nhan-yeu/1290073/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.