Cố Tiểu Bắc vừa lên mạng phát hiện có điểm không thích hợp, cái đứa phát sáng lòe loẹt kia là mình? ( trang bị cấp cao sẽ phát sáng)
Mở trang bị của mình lên nhìn, f*ck, Tiểu Bắc nhịn không được văng tục, mấy thứ này cậu không biết. Coi như không có coi như không có.
Khuynh Tẫn Thiên Hạ mời bạn gia nhập đội ngũ, đồng ý.
【 Đội ngũ 】 Một Đường Hướng Bắc: -_-||| Tìm bao nhiêu?
【 Đội ngũ 】 Khuynh Tẫn Thiên Hạ: Có ổn không, nương tử hài lòng không?
【 Đội ngũ 】 Một Đường Hướng Bắc: Về sau anh muốn dùng acc này chơi thì cứ lấy chơi đi, tôi đi thăng cấp.
Tiểu Bắc tuy bạch nhưng cũng không ngốc, bộ Tháp Trang này mà dưới 2000 tôi cùng họ với anh. Huống chi lại khảm đá đắt như vậy, Tiểu Bắc còn chưa xấu đến nỗi chiếm tiện nghi của người ta nhiều như vậy.
【 Đội ngũ 】 Khuynh Tẫn Thiên Hạ: Bà xã của Khuynh Tẫn Thiên Hạ anh sao lại không mặc những thứ ấy được.
【 Đội ngũ 】 Một Đường Hướng Bắc: Làm sao? Tôi khiến cho anh cực kỳ mất mặt?
Cố Tiểu Bắc buồn bực, cậu chơi game vẫn luôn theo chủ trương là không tiêu tiền, nếu thế thì không phải là người chơi game, mà là game chơi người ta. Cậu biết mình thuộc dạng đồ bỏ đi, nhưng không nghĩ tới ngay cả Thiên Hạ cũng chê mình.
【 Đội ngũ 】 Khuynh Tẫn Thiên Hạ: Ngốc, nói em ngốc quả nhiên em thật khờ, anh sao lại thấy mất mặt được? Con gái bọn em không phải đều thích như vậy sao?
A, Cố Tiểu Bắc suýt quên mất, mình trong mắt Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-nhan-yeu/1290063/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.