“Oa a, Ma Quỷ Ngư này nhìn gần lại càng thấy ghê tởm!”
Nguyên Bảo cầm đuôi một con Ma Quỷ Ngư đang liều mạng giãy giụa cẩn thận quan sát: toàn thân một màu nâu sẫm, trên thân mòn có rất nhiều đốm lớn nhỏ không đồng nhất, xương vây lưng và vây đuôi vừa thô to lại lớn, miệng rất lớn, răng thì sắc bén, mắt thì lồi hết cả ra ngoài, như là đang trừng mắt nhìn người khác, đầu cũng rất lớn, lại nặng, ít nhất Bảo Bảo chỉ có thể một lần cầm hai con.
“Nói cũng đúng! Nếu không sao lại kêu là Ma Quỷ Ngư? !” Đông Qua cũng đồng ý.
“Bất quá, chắc là có thể ăn được?” Nguyên Bảo nói, tựa hồ là bị các bạn thân mến trong Ngạo Thị Thiên Hạ đồng hóa, đánh quái, đầu tiên là suy nghĩ xem con đó có thể ăn được hay không, bọn họ thì bất kể cái gì cũng dám ăn!(Thanh: Tác giả lại dìm hàng mấy soái ca rùi)
“! !” Tất cả mọi người trừng lớn mắt nhìn Nguyên Bảo.
“Làm sao vậy?” Bảo Bảo khó hiểu, nhìn lại mọi người một lượt, hắn cũng không phải nói chuyện gì khủng bố, nếu Ma Quỷ Ngư là vật phẩm nhiệm vụ, vậy chúng cũng có thể ăn được mà!
“Ta nói tiểu bất điểm, ngươi muốn ăn loại cá này?” Trúc Can lắc lắc trong tay con cá lớn tướng mạo xấu xí.
“Ta chỉ nói hẳn là có thể ăn thôi? Ta cũng không phải muốn ăn!” Bảo Bảo có chút xấu hổ cãi lại.
“Ta nghĩ ăn thử xem!” Có người bất ngờ lên tiếng.
Mọi người quay đầu lại, toàn bộ nhìn về phía Trọng Kiếm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-nguyen-bao-sam-giang-ho/1288896/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.