Editor: Jung Tiểu Kú
Tịch Lạc Ninh mệt mỏi xoa nắm hai vai, cảm giác chẳng có tác dụng gì cả, mới quay qua chọt chọt Địch Vân đang ngồi bên cạnh đọc báo: “Xoa giúp em.” Một tuần nay anh như thành người dơi ấy. Quay về đoàn làm phim, bay ra nước ngoài, về thành phố S, tới tới lui lui, Tịch Lạc Ninh cảm giác bản thân vô cùng mệt mỏi.
Ở nhà lâu quá rồi quả nhiên không chịu được hành hạ thế này mà.
Địch Vân ở một bên đọc báo một bên chẳng hề hấn gì xoa bóp vai cho anh, “Thiếu rèn luyện nghiêm trọng.”
Tịch Lạc Ninh khó chịu đập tờ báo của anh ta, cả giận nói: “Nghiêm túc chút coi.”
Địch Vân nhấn giọng: “Vợ yêu, nhẹ chút đi.”
Tịch Lạc Ninh không thèm để ý anh ta, “Xoa bên trái đi.”
“…”
Tịch Lạc Ninh cầm khăn lau tay hỏi Địch Vân vừa cúp điện thoại, “Tiêu Duyệt gọi hả?”
Địch Vân nhấp một ngụm trà, “Sao cậu ấy vứt được cơ hội xem trò hay chứ?”
“Thì đó. Cậu ta chỉ thích thế thôi mà.” Tịch Lạc Ninh khinh thường nói.
Địch Vân lắc cái cốc, trong mắt hơi nghi hoặc nhìn anh: “Thật giống như rất khó chịu với cậu ấy?”
“Bình thường thôi.” Ý chính là cũng có một ít.
Địch Vân cảm thấy khá hứng thú: “Hả? Nhớ lúc đi học, cậu ấy rất thích nói chuyện với em mà.”
Tịch Lạc Ninh chọn mi, nhìn anh ta chằm chằm: “Anh không biết là em rất ghét ồn ào hả?”
Địch Vân cúi đầu cười cười.
“Hừ! Diệp Quân Trì sao rồi?” Tịch Lạc Ninh nói sang chuyện khác. Tịch Lạc Ninh có đi thăm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-lam-gay-that-tuyet/1289873/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.