Editor: Jung Tiểu Kú
Không thể nghi ngờ sau đó là một màn thoải mái, quay cuồng, dư vị *** không thể nào dứt được.
…
Lúc Tịch Lạc Ninh xuống xe, chân cũng nhũn cả ra, hoàn toàn chẳng làm được gì. Vài phần vì sóng tình chưa tan, vài phần vì mệt mỏi.
Địch Vân muốn ôm Tịch Lạc Ninh vào nhà nhưng anh nhất quyết không đồng ý. Anh nguyện ý nằm dưới không có nghĩa là nguyện ý để tất cả mọi người đều biết. Cho dù nguyện ý cho tất cả mọi người đều biết cũng không muốn để họ thấy anh bị Địch Vân làm đến nỗi không đi đường được. Tên tuổi cả đời của anh không thể bị hủy trong tay Địch Vân như thế!
Địch Vân biết rõ Tịch Lạc Ninh lại bắt đầu bướng bỉnh, cuối cùng cũng chỉ có thể để anh dựa vào lòng mình, nửa dìu nửa ôm anh đi vào. Sắc mặt Tịch Lạc Ninh đừng nói có bao nhiêu khó coi.
Kết quả họa đến dồn dập, còn chưa vào nhà, người làm đã báo một câu: “Anh Ba tới hiện đang ở trong phòng khách.”
Đừng nói đến sắc mặt Tịch Lạc Ninh, sắc mặt Địch Vân cũng rất khó coi, anh ta nói: “Anh ấy sao lại tới đây?”
“Hình như vừa xuống máy bay.”
Tịch Lạc Ninh muốn đẩy Địch Vân ra để tự mình đi, nhưng anh ta lại bực bội nói: “Đừng lộn xộn, không muốn sống nữa hả?”
“Để anh anh thấy sẽ không tốt.” Tịch Lạc Ninh bĩu môi nói. Mặt ngoài dù anh khó chịu nhưng trong lòng lại nguyện để Địch Vân làm cây gậy chống đất của mình. Nếu phải rời khỏi Địch Vân, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-lam-gay-that-tuyet/1289854/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.