Editor: Jung Tiểu Kú
Ngoài cửa xe, ánh nắng rạng rỡ.
Địch Vân nhìn điện thoại Tịch Lạc Ninh vẫn luôn vang không ngừng, sắc mặt không tốt chút nào, nói: “Điện thoại của ai?”
Tịch Lạc Ninh nói: “Mặc kệ nó. Đang rầu vì không có nhạc để nghe đây.” Nói xong còn lén liếc Địch Vân một cái. Trên xe của Địch Vân ngay cả một đĩa CD cũng không có, anh ta thế mà lại không nghĩ điều này là khô khan buồn tẻ.
Địch Vân cầm điện thoại rồi tắt máy luôn, cũng không nhìn rõ ai là người gọi đến sau đó quay qua nói với anh: “ Nghe nhạc sống thích hơn.”
“Nhạc sống sao?” Tịch Lạc Ninh kinh ngạc nói.
Địch Vân cau mày hỏi ngược lại: “Cậu không thích sao?”
Tịch Lạc Ninh im bặt luôn. Tính tình của Địch Vân đã thu liễm rất nhiều, không đến nổi chỉ vì một chuyện quá nhỏ mà giận dữ với anh nhưng suy nghĩ vẫn vô cùng cường đại như vậy. Tịch Lạc Ninh thiêu mi nói: “Hoàn toàn không hề thích chút nào.” Có ai sẽ ở trên xe hát nhạc sống cho anh nghe chứ? Anh cũng không phải trai bao của Địch Vân, đòi hỏi nhiều yêu cầu chẳng phân biệt nơi chốn chứ.
Trên mặt Địch Vân rất nhanh hiện ra tia tức giận nhưng cũng bình tĩnh lại khá mau, sau đó chỉ quay đầu không nói chuyện với Tịch Lạc Ninh nữa.
Tịch Lạc Ninh biết rõ tính tình của Địch Vân, bị anh từ chối thẳng như thế mà còn có thể im lặng được thì rất không dễ dàng nhưng thần kinh của Địch Vân quả thật có vấn đề. Anh chỉ trích mang theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-lam-gay-that-tuyet/1289852/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.