Buổi tối hôm đó, Tô Lê và Ninh Hàn đều không có xuất hiện trước mặt quần chúng thêm một lần nào nữa. Những hán tử trong nhà hát kịch bề ngoài vẫn duy trì vẻ mặt trấn tĩnh yên lặng đợi thêm hơn mười phút đồng hồ, sau khi xác định thiếu gia nhà mình không có ý định quay trở lại mới lấy bừa một cái lí do đem cả đám quan khách tiễn đi, tất nhiên Tạ Phi và La Khanh được giữ lại.
Tạ Phi vốn được sắp xếp trên lầu hai xem kịch, nhưng vừa nghĩ tới bóng lưng của Ninh Hàn liền khó tránh khỏi có chút lo lắng cho Tô Lê. Cậu nhanh chóng kéo La Khanh đi tới trước cửa hậu đài, chỉ thấy cánh cửa hậu đài đóng chặt, dường như có âm thanh cãi vã truyền ra. Vừa định gõ cửa lại bị La Khanh giữ lấy.
"Phu nhân à, tôi nghĩ chúng ta vẫn nên quan sát tình hình trước mới tốt."
"Quan sát?" Tạ Phi hoài nghi hỏi.
La Khanh chớp chớp mắt, "Có một câu nói chính là phi lễ chớ nhìn phi lễ chớ nghe."
Nghe xong, trung tâm phản ánh của Tạ Phi hiếm khi có một lần linh nghiệm, chớp chớp mắt nhìn anh, sau đó hai người chỉ thấy từ bên trong truyền đến một số âm thanh làm người ta mặt đỏ tai hồng trái tim gia tốc. Hứ.
Kéo kéo ống tay áo La Khanh, vành tai Tạ Phi có hơi phát nhiệt, xoay người nhanh chóng rời đi, "Chúng ta đi."
La Khanh mỉm cười lắc đầu, nhanh chóng đi theo phu nhân nhà mình. Tạ Phi thấy anh ta cười đến vui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-hoa-thuy-tam-thien/2506594/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.