Cậu tin chắc, công năng theo saucủa tên NPC này sử dụng tốt lắm.
Nhìn vẻ mặt vui sướng rạo rực của tên thôn dân hư hư thực thực “Tân thủ nhiệm vụ NPC” theo sau mình, hơn nữa còn chỉ dẫn mình đi tìm Bao Đại, Tiểu Ngư có chút mờ mịt. Ngay từ đầu cậu vốn dĩ không định chơi trò chơi này, ngay cả thao tác cơ bản còn không quen thuộc, huống chi 70% NPC đều là trí năng, cậu sao có thể không mê mang.
NPC trí năng là NPC có thể tự do phát huy suy nghĩ với điều kiện không vượt qua điều lệ do hệ thống trò chơi đặt ra. Tiểu Ngư ít ra hiểu được điều này, cho nên khả năng xuất hiện NPC vô lại, lưu manh, biến thái này nọ có lẽ… có đi?
Đồng chí “Tân thủ nhiệm vụ NPC” thực vui vẻ giới thiệu Du Lâm thôn cho Tiểu Ngư. Bên kia tân thủ thôn là phía tây, cho nên rừng được gọi là Tây Lâm, sông thì gọi Tây Thủy hà. Phía đông là đồng ruộng rộng lớn, người chơi có thể gieo trồng dược liệu hoặc nguyên liệu nấu ăn để dùng. Phía nam có con đường nhỏ để ra khỏi tân thủ thôn, hai bên rừng có du côn lưu manh sơn tặc hay các loại quái nhỏ ăn thịt động vật linh tinh. Phía bắc là vách đá dựng đứng, truyền thuyết bảo rằng có thể leo qua được, nhưng đến nay vẫn chưa có người nào đạt được thành tựu này.
Đối với thành tựu của hệ thống, Tiểu Ngư rất quen thuộc. Trong trò chơi thường có đủ loại thành tựu, lúc trước cậu chơi trò chơi, đam mê lớn nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-hao-thu-so-sam-lang/204589/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.