Anh một bụng tâm địa gian xảo, tính toán chi ly với anh mắc công hạ thấp phẩm cách của tôi!”
Hôm nay thu hoạch ở Lạc Thủy cung không lớn, đối với hai cái công quân một lòng muốn Thông Tâm kết mà nói cơ hồ bằng không. Tiểu Ngư ngược lại không để ý, bởi vì cậu đạt được một cái áo công kích và một đai lưng trị liệu. Tuy mấy cái khác mình chưa hề dùng, nhưng bởi mọi người lần này tiến bản đều tuân theo nguyên tắc “nhất định phải chiếu cố lính mới”, những thứ đánh ra được đều giao hết cho Tiểu Ngư, bao gồm một thùng tinh cương, hai khỏa trân châu. Ngoài ra còn đống quái mọi người nhàn nhã chém giết dọc trên đường đi, cậu phía sau bào đinh không kiêng nể gì, một chuyến này động thực vật biển đầy ắp hết cả không trang trong túi trữ vật của cậu. Tuy Tiểu Ngư cũng rất chờ mong bản thân có thể mau chóng max cấp, sau đó có thể cùng mọi người tiến lùi mà không cần mọi người kéo cấp, nhưng so với việc có thể bào đinh ra nguyên liệu nấu ăn mà nói, thăng cấp chẳng còn lực hấp dẫn lớn như vậy nữa.
Hồng Điệp Tri Thu vẫn luôn không quá đặc biệt tưởng nhớ cái Thông Tâm kết ấy, bất quá lần thứ hai tiến vào nơi này, khi đứng bên cạnh cây đồng sinh, trong lòng hắn vẫn nảy sinh một loại cảm giác khó nói nên lời. Vừa chút chút ngọt, vừa pha nhiều hương vị chua xót. Hắn hiểu bản thân vẫn tồn đọng lòng nghi ngờ và không xác định. Nhưng xoay thân bắt gặp đôi mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-hao-thu-so-sam-lang/1288840/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.