Bà đây nhất định sẽ giết đến nhà nó, đánh đến độ má nhận không ra!
Nơi Kiều Lân đồng chí ở là tiểu viện một người, không lớn bằng chỗ cha Kiều mẹ Kiều, nhưng trước viện cũng có cái sân nhỏ rộng cỡ hơn 60m2, trái phải hai bên chính là phòng bếp nhỏ và buồng vệ sinh. Nhìn từ bề ngoài thì rất giống nông gia bình thường, nhưng phòng ngủ của ông chủ Kiều lại khác nhau rất lớn. Không có thứ đồ điều hòa nhiệt độ thiết yếu như mỗi nhà ở thành phố, nhưng nhiệt độ trong phòng cũng rất thích hợp. Tiểu Ngư rất ngạc nhiên vòng vo trong phòng hai ba lần, cảm giác không giống tứ hợp viện nhà cậu. Đặc biệt là cửa sổ sau, phía ngoài là một vùng cỏ ươm rập rạm xanh tươi, tuy thời điểm tối mịt có chút dọa người, nhưng cậu có thể mường tượng được phong cảnh tuyệt vời sáng sớm ngày mai.
Hiểu Ngu bội phục nhất chính là tứ phía trong phòng đều là giá sách, ở trên xếp đầy từng chồng từng chồng. Không kịp xem nó là cái gì, nhưng cậu có thể khẳng định, Kiều Lân đích thực rất thích đọc sách. Ngay cả tủ đầu giường cũng được thay bằng một giá sách nhỏ. So với mình thì… Quá chênh lệch a!
“Mình anh một mình cả viện a, tôi còn tưởng anh ở cùng bác trai bác gái cơ.” Hiểu Ngu xoay xoay đủ, lúc này mới ngồi xuống sô pha phòng ngủ, ừm, mềm mềm, đủ rộng đủ dài, mình ngủ ở đây cũng không tồi.
Ông chủ Kiều đưa Tiểu Ngư một ly nước ấm: “Chỗ cha mẹ anh có phòng của Tiểu Khâu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-hao-thu-so-sam-lang/1288830/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.