Mọi người phải hiểu, di truyền học là một môn học rất chi là huyền diệu!
Do hôm nay là chủ nhật, người rảnh rỗi tới nông trường cũng khá nhiều, cái tên không biết xấu hổ nào đó không thể tiếp tục vô sỉ vô lại vô pháp vô thiên.Trông thấy người lạ xuất hiện, Hiểu Ngu thở phào một hơi. Cậu không phải sợ bị hôn, cậu chỉ sợ trái tim mình chống cự không nổi, cũng sợ bản thân tức đến độ não tụ máu. Việc này không đáng, một chút cũng không!
Lượng sơn tra hái xuống tầm chừng ba bốn cân, tuy không phải trả tiền, nhưng Hiểu Ngu thân là một con người theo trường phái tiết kiệm, đặc biệt là đối với đồ ăn, cậu không thích lãng phí quá mức. Đống sơn tra hơn ba cân này, cậu định bụng mang về làm bánh sơn tra. Thấy Kiều Lân ăn một đống sơn tra không hề cau mày cái nào, cậu nghĩ người này nhất định cũng sẽ rất thích ăn bánh ấy.
Ông chủ Kiều chắc chắn không biết suy nghĩ tiểu bảo bối nhà mình, dù sao toàn bộ hành trình hôm nay anh đều đi cùng, nhất định sẽ phục vụ tận tình từ cùng ăn, cùng chơi, cùng ngủ. Đương nhiên, hạng mục cuối cùng nhiều lắm phải ăn xong cơm chiều mới có thể hoàn thành được.
Phần đất hái trái cây của Thủy Khê Loan phân thành vài khu vực, có nhiều loại cây ăn quả, cộng thêm vườn rau và nhà kính chiếm mảng lớn. Khác với vườn trái cây, rau cải trong nhà kính là dựa theo lượng cân mà thu phí, giá cả gấp đôi giá trên thị trường lẫn trong siêu thị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-hao-thu-so-sam-lang/1288827/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.