Thời gian còn có một tuần thôi làm sao bây giờ a! 
Giọng nói nhẹ nhàng ấm áp khe khẽ bên tai khiến trong óc Tiểu Ngư lập tức đầy hồ dán. Trí tuệ chỉ số IQ thậm chí trí năng đều hoàn toàn mất tác dụng. Vị chua tê tái trong bụng lại càng trướng càng đau, nhưng khóe miệng không hiểu vì sao vểnh lên không ngừng. Tiểu Ngư cho rằng mình nhất định là mắc bệnh tim rồi, nếu không cả người sao lại vô lực, tim thì kịch liệt nhảy thình thịch thình thịch không yên thế này? Hẳn là một phút không dưới 200 lần? Làm sao bây giờ, có phải cái Châu Xác này dính phóng xạ không a! Bằng không sao có uy lực lớn như thế!!! Đột nhiên thấy có hơi khủng bố!!! Làm sao bây giờ! Phải nói cái gì đây nha? A a ! ! ! ! 
Mọi người đã gặp qua người kích động quá mức sau đó liền ngủ chưa? Dù sao Kiều Lân hôm nay đã kiến thức được. Tốt xấu gì cũng biết bản thân tỏ tình quá nhanh, anh đã dự đoán các loại phản ứng của Tiểu Ngư. Cự tuyệt, tiếp nhận, trốn tránh, cho rằng mình đang nói đùa với em ấy vân vân anh đều có thể hiểu, nhưng bản thân đợi nửa ngày cho đến khi tiếng ngáy nho nhỏ vang lên, cái này thật khiến anh đau cả đản (trứng). (Car:=)) phát mệt) 
Ôm sát vật nhỏ trong lòng, Kiều Lân bệ hạ có xúc động lệ rơi đầy mặt. Nhóc thối này! Đây là phản ứng gì chứ! Xem xem cuối tuần gặp nhau tôi thu thập em thế nào! 
Nhưng thôi cũng tạm, nhóc này không phải cũng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-hao-thu-so-sam-lang/1288801/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.