Có chút khó chịu trở người qua, dùng chăn che hết lỗ tai lại, thanh âm vẫn vang lớn
Lên lầu ba, Tiểu Ngư suy nghĩ hồi lâu, vẫn nhịn không được hỏi một câu: “Viên a di, vì sao có vẻ như chỉ có mình tôi tới nhập môn phái?”
Viên quản gia cười trả lời: “Bởi vì quá trình mỗi người gia nhập môn phái đều là một phó bản nhỏ. Cho nên cậu nhìn không thấy người khác. Đây cũng là lí do tại sao các người chơi môn phái khác không được phép tiến vào lầu chính.”
Tiểu Ngư nhíu nhíu mày: “Tôi nếu ra khỏi bản sao này, về sau còn có thể nhìn thấy người không?” Vất vả lắm mới lấy lòng được một quản gia, không thể nào lại không sống dễ dàng được chứ?
“Đương nhiên có thể a. Sau khi vào môn phái, lầu chính về sau là tòa kiến trúc bình thường, đương nhiên ta ở trong lâu. NPC chúng ta đều ghi lại số liệu đối mỗi một người chơi.Yên tâm đi, a di sẽ không quên cậu. Nhưng cậu cũng không thể quên chuyện đồng ý làm đồ ăn ngon cho ta nha!”
Tiểu Ngư nhanh chóng gật đầu: “Yên tâm! Tôi không phải là người vong ơn bội nghĩa! A…Viên a di à, cái người Đoạn lão sư phụ, chính là trù nghệ cấp Tông sư sao?”
Viên quản gia gật đầu: “Đúng vậy, cậu là đồ đệ thứ tư của lão. Không ít NPC Đại sư ở Thiệu Hoa lâu chúng ta đều là đệ tử ký danh của lão, cho nên cậu sẽ có rất nhiều NPC tiểu sư thúc.”
Tiểu Ngư lập tức liền chấn kinh: “Vậy tôi đây không phải có bối phận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-hao-thu-so-sam-lang/1288791/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.