Lúc này ma pháp quang cầu là thứ thăm dò tốt nhất, Tử La Lan chỉ thị những quang cầu có công năng chiếu sáng hướng lên trước. 
Quang mang ảm đạm khiến những xó xỉnh hắc ám lộ ra, dưới ma pháp quang cầu, hiện ra một dáng nữ nhân. 
Đó là một nữ nhân xinh xắn, tóc quăn kim sắc dài đến mắt cá chân. Cho dù quang mang có chút ảm đạm, da dẻ vẫn đáng yêu như cũ, có con mắt kim hoàng sắc. 
Nàng làm một phụ nữ xinh xắn, vẻ mặt còn mang chút ngây thơ, hiếu kì đánh giá mấy ngoạn gia này, sau đó lộ ra một cái dáng tươi cười đơn thuần. 
Nàng mặc y phục cung đình bạch sắc, tay áo rộng thùng thình, bên trong còn lộ ra lôi ti trắng noãn, cái váy buông xuống nền nhà, thuần trắng không chút vết bẩn. 
Nàng chậm rãi đi tới, những ma pháp quang cầu nhẹ nhàng lay đồng theo nàng. 
Nữ nhân xinh xắn kia giống như từ trong đồng thoại bước ra, cùng với những thạch tượng quỷ vừa rồi hoàn toàn không giống nhau. 
Bất quá, đây là lãnh địa của vong linh, nếu không phải ngoạn gia thì chính là BOSS. 
Nàng chậm rãi đi tới, thật giống như đi tản bộ, nàng dừng lại nhìn những quang cầu này, khóe miệng nhẹ nhàng vểnh lên, phát sinh 1 tiếng cười rất nhỏ. 
Tiếng cười của nàng rất động nhân, cho dù chỉ là một nụ cười mềm mại như thế, cũng hoàn toàn không thuộc về nhân loại. 
Ngay lúc phát ra âm thanh, những ma pháp quang cầu kia cũng không có dấu hiệu báo trước mà tán đi. Tựa như thủy tinh vỡ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-gia-huu-quai-sung/1288738/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.