Tử La Lan tỉnh lại trong lòng An Nặc, mất một lúc mới khôi phục ý thức, thân thể lập tức truyền đến một cảm giác đau nhức.
Hắn giật giật đầu ngón tay, bất kể thế nào ngón tay cũng còn có thể đáp lại, bằng không Tử La Lan sẽ cho là mình bị An Nặc hủy đi rồi.
Hắn trừng con mắt, sau đó thở dài một hơi, hắn vô phương từ loại thể lực này cảm thấy khoái cảm ‘dục tiên dục tử’, khoái cảm cũng theo thống khổ tiêu tan thành mây khói.
Bất quá Kiêu Ngạo nói lần đầu tiên là như vậy, về sau thì tốt rồi … (Yu Ming: Kiêu Ngạo dạy hư La Lan a =,=!!)
Tử La Lan nghĩ đến cái từ ‘về sau’ này, mặt liền đỏ lên, cúi đầu kéo chăn che nửa khuôn mặt.
Tử La Lan vô lực nằm ở trên giường, cái loại đau đớn này thực sự không thể dễ dàng quên như vậy được.
Hắn muốn đổi tư thế, nhưng lại phát hiện mình bị An Nặc ôm vào trong ngực, sống lưng dán vào ngực An Nặc.
Hắn không yên giật giật cơ thể, tay của nam nhân đằng sau thoáng cái ôm lấy thắt lưng hắn.
“Sao vậy?” thanh âm lười biếng của nam nhân vừa tỉnh dậy ở phía sau vang lên.
An Nặc có thể cảm giác được thân thể mềm mại thoáng cái buộc chặt, sau đó thu được ánh mắt có chút cảnh giác mà bất an của Tử La Lan.
Lẽ nào biểu hiện của ta cho tới nay đều rất khủng bố sao, An Nặc bất an nghĩ, vì cái gì Tử La Lan hiện tại nhìn ta giống như nhìn 1 phần tử khủng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-gia-huu-quai-sung/1288732/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.