Ở đây thoạt nhìn thật rộng rãi to lớn, Tử La Lan nhìn không tới bầu trời, chỉ có thể nhìn đến một vài quang mang yếu ớt trên mặt đất, đoán chừng là một ít khoáng thạch phát quang.
Tử La Lan ghé vào trên vai An Nặc nhìn chung quanh một chút, không khí ở đây có phần ẩm ướt, trên lông tơ màu phấn hồng còn vương một vài bọt nước.
Trong trò chơi vốn không có đặt ra lí do, mặc dù Tử La Lan đoán gần đây có thể có một mạch nước ngầm, thế nhưng hắn vẫn không có nghe thanh âm nước chảy, chỉ có một ít giọt nước không ngừng rớt xuống tảng đá.
Những giọt nước rớt xuống tảng đá không phát sinh tiếng động nào, đoạn này bằng phẳng, nhưng đi một lát sau thì có dốc xuống, lại đi nữa giờ thì Tử La Lan nghĩ bọn họ đã tới cuối đường.
“Ta không nghĩ tới sẽ an tĩnh như thế này.” Ám Dạ Vị Ương có chút kinh ngạc nói, “hình như người chế tác phó bản này quên âm thanh.”
“Hay là hắn nghĩ không cần thiết thêm âm thanh,” An Nặc ở bên cạnh nói, “hắn cho rằng nơi đây nên là như vậy …an tĩnh.”
“Độ khó nhiệm vụ là bao nhiêu?” Ôn Bá bên cạnh hỏi Kỵ Sĩ Chi Huyết đi ở phía trước.
“Cấp bậc độ khó? cấp SS,” Kỵ Sĩ Chi Huyết quay đầu ngắn gọn nói, “nghe đâu dọc theo con đường này là có thể đến Hoa Đô di tích bị lãng quên.”
“SS? Trời ạ, ngươi nói chính là SS sao!” Tử La Lan kinh ngạc trừng mắt nhìn người trước mắt.
“SS? Oa, cái nhiệm vụ SS trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-gia-huu-quai-sung/1288696/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.