Hôm nay thu âm tiến triển thuận lợi, không uổng công luyện nhiều ngày như vậy.
Sắc mặt giám chế đương nhiên so với ngày hôm qua sáng lạng hơn rất nhiều. Lúc gần thu xong còn vỗ vỗ vai hắn, cổ vũ hắn tiếp tục cố gắng.
Kiều Dĩ Hàng kết thúc công việc trước thời gian.
Trên đường, Cao Cần gọi điện hỏi hắn có hứng thú đóng phim truyền hình hay không.
Kiều Dĩ Hàng ngây ra tại chỗ.
Đối với nhiều nghệ sĩ mà nói, màn ảnh nhỏ so với màn ảnh rộng không giống nhau. Rất nhiều người từ màn ảnh nhỏ nhảy lên màn ảnh rộng thường không quay lại hoặc khó để chú ý được cả hai. Mà làm ca sĩ, nhất là ca sĩ nổi tiếng, để giữ giá trị công ty cũng rất ít khi cho bọn họ xuất hiện trên ti vi, dù có cũng chỉ giữ mặt mũi cho khách mời, đến ngồi làm nền thôi.
Hắn đang muốn hỏi vì sao thì thấy phía trước có giao cảnh ngoắc hắn.
“Nga!“ Hắn thấp giọng. Bởi vì không quen dùng tai nghe điện thoại nên bây giờ hắn đang cầm điện thoại trên tay.
“Làm sao vậy?“ Cao Cần hỏi.
“Giao cảnh.“ Hai từ biểu hiện thiên ngôn vạn ngữ.
“Uống rượu lái xe?“ Trước đây Phong Á Luân bởi vì uống rượu say lái xe nên bị toàn thể giới truyền thông chỉ trích, cho đến khi hắn sang Mỹ mới im lặng xuống. Tuy rằng cuối cùng Phong Á Luân có thể trở lại nhưng không phải ai cũng có vận khí cùng thực lực tựa Phong Á Luân.
“Không.“
“Chạy ngược chiều?“ Cao Cần thở phào nhẹ nhõm.
“Không.“
“Quá tốc độ?“
“Không phải.“
“…Vậy là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-dien-ki-nhat-luu/204417/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.