Nếu giờ có máy đo tâm tình ở đây, đảm bảo khi gắn vào người Kiều Dĩ Hàng, trước tiên kim sẽ đung đưa tại chỗ rồi chạy một mạch về 0.
Trương Tri gặp hắn không phản ứng, định kéo hành lý vào nhà.
“Chờ chút!“ Kiều Dĩ Hàng vô thức chặn cửa, “Sao cậu lại ở đây?“
Trương Tri: “Tôi đi xe tới.“
“Sao cậu biết địa chỉ nhà tôi?“ Nhớ không lầm thì lần trước Trương Tri còn gọi điện thoại oán giận vì không được vào nhà.
“Hỏi Tiểu Chu.“ Trương Tri chưa cần hắn hỏi tiếp đã chủ động giải thích, “Số của Tiểu Chu là tôi gọi đến Y Mã hỏi.“
“…“ Kiều Dĩ Hàng gãi gãi đầu, thuận tiện suy xét lại các đầu mối, “Được rồi. Thế giờ giải thích xem, sao sáng sớm cậu đã xách vali xuất hiện trước cửa nhà tôi?“
Trương Tri thở dài: “Con bác chủ nhà về nước, tôi bị đuổi đi.“
“Trước khi thuê nhà bao giờ chả có hợp đồng.“ Trên mặt Kiều Dĩ Hàng viết ba chữ to “Ta không tin“.
“Ừm, bác ấy bồi thường rồi.“ Trương Tri quyết không buông.
“Nhà cậu cũng ở ngay đây mà.“
Trương Tri tiếp tục thở dài: “Chuyện lần trước giữa tôi với anh khiến cha tôi rất tức giận.“
Kiều Dĩ Hàng ngẫm lại vẻ mặt Trương Phục Huân tại hôn lễ, rõ ràng là không thích mình nhưng chuyện này sao có thể trách hắn? Rõ ràng là Trương Tri tự làm tự chịu. Hơn nữa hắn cũng là người bị hại, sao giờ lại như hồ ly tinh dụ dỗ con nhà lành rồi?
…
Hắn bị hình ảnh đó làm rùng mình.
“Vậy nên cho tôi ở vài ngày đi.“ Trương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-dien-ki-nhat-luu/1289754/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.