Càng để tâm, thời gian lại càng trôi chậm.
Kiều Dĩ Hàng nhìn máy tính một chút cuối cùng không nhịn được nhắn tin cho Suất suất suất.
[tư trò chuyện]
Tiểu Thuyền: hôm nay Chiến Hồn Vô Cực chưa tới sao?
Suất suất suất: Chiến Hồn Vô Cực? Ngươi gọi thẳng cả họ lẫn tên sao?
Tiểu Thuyền: -_-||| đấy không phải trọng điểm.
Suất suất suất: buổi chiều ta mới lên, chưa thấy hắn login.
Kiều Dĩ Hàng nghĩ mình hỏi xong liền vỗ mông rời đi thực không lễ phép nên ngồi lại tán dóc vài câu.
Tiểu Thuyền: gần đây người phải thực tập sao? Bận không?
Suất suất suất: (⊙o⊙) sao các ngươi đều biết?
Tiểu Thuyền: Thủy Tiên hòa thượng nói.
Suất suất suất: miệng hắn thực rộng a.
Suất suất suất: sao ngươi gọi ai cũng đều lôi cả họ lẫn tên vậy?
Tiểu Thuyền: ngươi chắc chắn muốn ta giản lược chỉ gọi ngươi là Suất?
Suất suất suất: không, ba chữ rất tốt.
Suất suất suất: chẳng phải ngươi có số di động của lão nhị sao? Muốn biết hắn có lên không gửi tin nhắn là được mà.
Tiểu Thuyền: quên mất.
Từ lúc về nước, Trương Tri vẫn dùng số cũ.
Kiều Dĩ Hàng liếc nhìn hai cái điện thoại để song song trên mặt bàn, tay cầm chuột kích nhẹ.
Kỳ thực Trương Tri không lên rất tốt. Dù sao cũng chẳng phải chuyện tốt, hà tất phải đến mà chịu mất mặt? Mặc kệ Trương Tri thế nào, ít nhất là hắn cũng không chạy trốn, còn có Suất suất suất làm chứng. Về phần hắn đến lúc nào, đi lúc nào đâu nằm trong ước định.
Kiều Dĩ Hàng càng ngẫm càng thấy vận khí mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-dien-ki-nhat-luu/1289723/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.