La tổng giám tên thật là La Thiếu Thần, biệt hiệu La Thiếu.
Nghe đồn hắn có quan hệ họ hàng trong vòng ba đời với thủ phủ* La Định Âu nhưng tin này chưa bao giờ được chứng thực. Dù thế, thực lực của hắn cũng không thể coi thường, chắc chắn là kẻ kiệt xuất trong các nhân tài. Tất cả các đĩa nhạc hắn phụ trách đều nổi tiếng nên hắn được coi là cha đỡ đầu trong làng âm nhạc dù mới đầu ba mươi.
*thủ phủ: người giàu nhất thành phố
Trương Phục Huân an bài Trương Tri dưới trướng hắn, ý bồi dưỡng đã rõ rành rành.
Nhưng nỗi khổ tâm đó lại bị hai vị đương sự làm ngơ.
La Thiếu Thần đối vị thái tử gia này không a dua nịnh nọt, cũng không chèn ép, nên đối xử với phó tổng giám thế nào thì làm thế ấy, chỉ là không giao việc.
Trương Tri lại càng chẳng để tâm. Cần họp thì đi, không phải việc của mình thì thôi. Đến họp, muốn ngủ liền ngủ, không buồn ngủ cũng ngủ. Nói chung là hoàn toàn coi EF như nhà.
Nhân viên trong buổi họp sợ nói quá to đánh thức thái tử gia nên thanh âm càng ngày càng nhỏ.
“Rầm!“
La Thiếu Thần đột nhiên nện đống văn kiện dày cộm xuống mặt bàn.
Trương Tri lười nhác mở mắt, nhàn nhạt liếc nhìn hắn.
La Thiếu Thần quay sang nhân viên vừa phát biểu: “Có cần ta đưa ngươi micro không?“
Người nọ không dưng oan uổng, len lén nhìn Trương Tri phát hiện hắn đã nhắm mắt lại, đành tự biện hộ: “Tối qua mất ngủ nên họng hơi đau.“
La Thiếu Thần: “Nghỉ ngơi một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-dien-ki-nhat-luu/1289715/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.