Sau cuộc gặp ngắn với Kiều Dĩ Hàng, Tiểu Chu lại bị áp giải trở về.
Thấy Lạc Tuyết Vô Âm đã đổi váy cưới sang xường xám đang cùng Thiên Đấu đi tiếp chuyện các bàn, nàng định thở phào nhẹ nhõm thì nghe người bên cạnh nói: “Không biết bao giờ Hoa hòa thượng mới tới đây?“
Người khác tiếp lời: “Chắc nhanh thôi. Lão đại chả bảo chờ hắn tới mới qua đây kính rượu sao?“
…
Tiểu Chu đột ngột quay đầu, hai con mắt chăm chú nhìn người vừa thốt ra tin động trời đó: “Ngươi nói cái gì?“
Người nọ kinh hãi, nhìn Trương Tri và Suất suất suất có điểm bất an: “Chờ Hoa hòa thượng đến thì lão đại cùng đại tẩu sẽ qua… Có vấn đề gì a?“ Nói đến đấy, lòng trào lên một nỗi tức giận.
Tiểu Chu thấy người ta khó chịu, khí thế xẹp xuống, cười làm lành: “Ta chưa nghe rõ nên mới hỏi lại thôi. Đâu có vấn đề gì.“
Suất suất suất cười: “Ngươi giống hệt như trong game a.“
“Ta giống hệt trong game?“ Chẳng lẽ tính cách Kiều Dĩ Hàng lại như vậy? Tiểu Chu len lén oán thầm nhưng trên mặt vẫn mỉm cười: “Ta lúc nào cũng thế mà.”
Trương Tri: “Ta nghĩ có điểm không giống.”
Suất suất suất: “Không giống chỗ nào?”
Tiểu Chu hơi giật mình, sợ hãi nhìn hắn.
Trương Tri: “Rất ít khi thể hiện biểu cảm thế này.”
…
“Rất ít khi thể hiện biểu cảm thế này” là có ý gì?
Tiểu Chu bối rối đến mức mắt nháy mấy phát, mãi sau mới nói được một câu: “Nga.”
Trương Tri: “…”
Suất suất suất vỗ vai hắn: “Biểu cảm của con người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-dien-ki-nhat-luu/1289709/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.