Rất lâu sau những lời đả kích đó, Kiều Dĩ Hàng vẫn chưa hồi phục được tinh thần. Là bạch mã vương tử của các thiếu nữ, tình nhân trong mộng của các quý bà, làm sao mà hắn lại lưu lạc tới nỗi phải làm lão bà của người khác?!
Hắn chăm chú nghĩ lại xem có nên sửa “đức tính“ thích ứng trong mọi hoàn cảnh cùng cái chiến thuật nước chảy bèo trôi của hắn hay không?
Chiến Hồn Vô Cực đánh quái xong đi tới.
[tư trò chuyện]
Chiến Hồn Vô Cực: hẳn là lên cấp 70 rồi đúng không?
Hắn còn tính cả những điều này?
Kiều Dĩ Hàng nửa tin nửa ngờ nhìn về phía cột kinh nghiệm.
…Quả nhiên đầy.
Hắn mở bảng thông tin nhân vật, kích thăng cấp. Ánh sáng bao phủ người Tiểu Thuyền, cột máu hồng và cột chân khí màu lam trong nháy mắt phình lên.
Kiều Dĩ Hàng sung sướng nghĩ, cuối cùng hắn cũng qua được của ải cấp 69, tiến vô cấp 70.
[tư trò chuyện]
Chiến Hồn Vô Cực: đến Bễ Nghễ Sơn đánh hang quỷ.
Tiểu Thuyền: phụ bản?
Chiến Hồn Vô Cực: ân.
Tiểu Thuyền: ngươi cũng vào được?
Chiến Hồn Vô Cực: …Ta cũng là người chơi. Đương nhiên là có thể.
Tiểu Thuyền: nhưng cấp của ngươi rất cao.
Bởi Kiều Dĩ Hàng biết có vài phụ bản hạn chế người chơi cấp bậc cao.
Mặc dù hắn dùng ngữ khí trần thuật nhưng ba chữ “cấp rất cao“ đã cực kỳ thỏa mãn hư vinh tâm của Trương Tri.
[tư trò chuyện]
Chiến Hồn Vô Cực: chỉ cần cùng người cấp 70 tổ đội là có thể đi vào.
Tiểu Thuyền: nga.
Chiến Hồn Vô Cực: hiểu chưa?
Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-dien-ki-nhat-luu/1289700/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.