Nếu giờ phút này Trong Suốt chơi trò chơi khác chứ không phải "Địa Ngục Bát Quái" thì điều cậu cần làm chỉ là phóng khoáng phẩy tay hất đầu, mặc kệ NPC chỉ biết lặp lại hội thoại mặc định. Nhưng oái oăm thay, chốn này là "Địa Ngục Bát Quái" - một trò mà NPC có thể phát triển độ hảo cảm với người chơi, và mỗi NPC đều có cá tính riêng và trí năng cao, yêu ghét rõ ràng, thậm chí còn có sức mạnh ấn tượng hơn cả hack tool.
Giờ, đứng trước thiên sứ Pravuil, một kẻ trước đây luôn bị người ta xem là không khí, bỗng chốc biến thành một NPC đang không ngừng phát tán a-xít sun-phu-rit đậm đặc khiến không khí sủi bọt, bốc khói đen ngùn ngụt khiến người ta muốn bơ cũng khó, Tiểu Trong Suốt khóc không ra nước mắt.
- Thật sự thật sự thật sự là ngoài ý muốn mà Pravuil tiền bối! - Tiểu Trong Suốt chỉ thiếu nước ôm lấy đùi Pravuil khóc rống, nước mắt nước mũi tứ tung- Làm sao tôi biết được ngón tay của tôi vừa khéo bị đống rác cứa một phát chảy máu, rồi máu lại nhỏ vào chiếc nhẫn chứ, cái nhẫn này đâu có thấy được cơ chứ, mong ngài đại nhân đại lượng tha thứ!
Pravuil ai oán thở dài:
- Ngươi lấy máu nhận chủ chiếc nhẫn quan trọng của ta rồi, ta lấy gì cầu hôn đây, hả? Lẽ nào ngươi gả cho ta?
Tiểu Trong Suốt vụt che ngực, nhảy lùi về sau mười mấy bước:
- Anh anh anh anh muốn làm gì?
Hội trưởng tiến lên một bước che Trong Suốt ra đằng sau, đang muốn tuyên cáo quyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-dia-nguc-bat-quai/1057526/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.