Lúc Chính Là Đánh Không Chết login thì thấy Tử Oanh mặt mày đăm chiêu ăn bánh.
"Không phải là dở quá đấy chứ?"
Mục sư luôn tự tin với tài nghệ của mình lần đầu tiên hoài nghi năng lực bản thân, à mà không, phải hoài nghi năng lực chế tác của hệ thống mới đúng. Dù sao thì hệ thống cũng chỉ dựa vào sách nấu ăn để tạo ra món ăn, hương vị e rằng khác biệt với món hắn làm.
- Tử Oanh?
Tử Oanh ngẩng đầu nhìn hắn, vẻ mặt y hệt như giám khảo phòng thi vừa tóm được một đứa học sinh đang gian lận:
- Hai mươi mấy hộp này vị giống hệt những cái khác.
Chính Là Đánh Không Chết liếc nhìn mấy cái bánh nhân vốn chỉ có vị trái cây lại được hắn "gia vị" thêm khoai nưa và thạch dừa, che miệng khụ một tiếng bảo:
- Tôi cho thêm khoai nưa nữa, cắn vào sẽ đem lại cảm giác khác nhau đó~*
*Cho những thím không biết thì khoai nưa hay konjac là món ăn rất phổ biến ở Hàn và Nhật. Khoai nưa gần như không có vị gì nhưng được cái dẻo và chắc nên khá giống thạch rau câu. Vậy nên Tử Oanh ăn mới không thấy khác biệt. Này cũng là lần đầu tiên tui nghe tới món này.
Thực ra, ban đầu hắn còn cân đo đong đếm trộn hỗn hợp theo tỷ lệ sao cho cân đối, cho thêm sơn trà và táo cho đa dạng, nhưng sau khi làm ra mười mấy loại liên tục trong hơn hai ngày rưỡi trò chơi thì hắn phát hiện làm như vậy hao phí quá nhiều thời gian. Thế là h Là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-dia-nguc-bat-quai/1057509/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.