Allimand nói đến chỗ xúc động, nghẹn ngào đến lạc giọng “Như…… Nếu hắn…… Không muốn như vậy…… Vậy nói cùng ta, vậy…… Vậy cùng ta…… Nói thẳng thôi…… Ta lại…… Cũng không phải cái loại người mặt dày mày dạn, để làm chi…… Để làm chi muốn chọn…… Uống dược tự sát…… Phương thức tự sát thống khổ run rẩy nửa ngày đều không chết được như vậy chứ? Chỉ cần trực tiếp cự tuyệt ta, ta sẽ tự tay bóp chết hắn, tuyệt đối so với uống dược thấy hiệu quả mau hơn.” Sau cùng khuôn mặt lộ ra dữ tợn. Mấy người:“……” Nói xong, Allimand lung lay sắp đổ nghiêng mấy độ rồi nhưng không ngất được, đành phải một đầu đập tường, đem bản thân đâm tới nhãn mạo kim tinh, đầu óc choáng váng mới rốt cục ngã xuống. Lô Vượng Đạt thực có thể lý giải loại tâm tình này của Allimand, loại tâm tình không được người nhận cùng ghét bỏ. Từ trên đầu Huyết Đồng – Tình Hỏa nhảy xuống, khôi phục hình người, đi đến bên người Allimand, nắm lên cổ tay hắn làm bộ xem mạch. “Úc khí ở ngực, hơn nữa thương tâm muốn chết làm cho úc khí trầm tích.” Lô Vượng Đạt làm chuyện kỳ lạ, khiến người ta nhìn hắn với cặp mắt khác xưa. “Ngươi biết xem mạch?” Năm người khác đồng thanh. Lô Vượng Đạt ngẩng đầu nhìn bọn họ, một bộ lương y như từ mẫu “Mạch tượng không ổn định, trầm, trì, đại khái thuộc bốn loại lớn, dưới lại chia làm 28 loại nhỏ. Chỉ tiếc ta học nghệ chưa tinh, chỉ có thể phân biệt ra hai loại trong đó mà thôi.” “Hai loại nào?” “Đập cùng không đập.” “……” “Ai” Lô Vượng Đạt thở dài thật mạnh “Úc khí sẽ làm cho tử cung rũ xuống, ống dẫn trứng a…… Thiết táo bón.” “……” “Cáp? Tử cung? Ống dẫn trứng?” Allimand bạo khiêu lên “Nhân yêu ( Gay) chúng ta biến thành như thế, ta thế nhưng lại biết?” Huyết Đồng – Tình Hỏa vui sướng khi người gặp họa tựa vào bên tường “Hậu quả của úc khí trầm tích có đúng hay không là tử cung rũ xuống, ống dẫn trứng táo bón, ta không biết, nhưng hậu quả của miệng tiện phải đánh ta vẫn biết tới.” Chỉ thấy bạch quang nhanh chóng tụ lại ở dưới chân Allimand, mọi người đánh qua phó bản này đều biết, Allimand đây là ở tích tụ năng lượng [ viêm bạo ]. “Chạy mau.” Đinh Linh Linh quát to một tiếng, chuẩn bị co cẳng bỏ chạy. Lô Vượng Đạt cũng không dùng dằng, hơn nữa lại là tên chạy đầu tiên, người biến thành tiểu hồ ly. Chỉ có Huyết Đồng – Tình Hỏa tựa như không có việc gì ha ha nhìn bọn họ năm người chạy trối chết. May mắn khi [ viêm bạo ] là không thể di động, cho nên tuy rằng phạm vi [ viêm bạo ] của Allimand so với người chơi lớn hơn, nhưng bọn hắn rốt cục cũng chạy ra khỏi phạm vi ảnh hưởng của [ viêm bạo ]. Một tiếng nổ vang sau, quay đầu lại xem, Huyết Đồng – Tình Hỏa vẫn như không có việc gì tựa vào bên tường đưa lưng về phía bọn họ, mà Allimand cũng không có đánh Huyết Đồng – Tình Hỏa, ngược lại bỏ gần đuổi xa truy bọn Lô Vượng Đạt. Lô Vượng Đạt nhanh chóng hủy bỏ trạng thái hồ ly, lấy ra ngân châm, thực có phong cách việc quen dễ làm, “ Tách tách tách ” ba cái bay ra ngoài. Allimand thấy châm, liên tục nghiêng người lộn mèo ra phía sau ba cái, nâng lên cánh tay kiểm tra hai ca chi oa oa. ( ca chi oa là nách) Lô Vượng Đạt 囧 “Nếu là người bình thường mà nói không phải sẽ kiểm tra ngực trước sao? Vì cái gì lại kiểm tra ca chi oa?” “Bởi vì đó là chỗ nhược điểm của hắn.” Ly Sa – Cửu Vĩ trả lời. Mà những người khác không biết vì cái gì, ánh mắt thực quỷ dị tập trung ở tại phía sau Allimand. Lô Vượng Đạt theo ánh mắt bọn họ nhìn qua, 囧, đại 囧, bạo 囧 “Huyết Đồng, ta…… Ta thật sự không phải cố ý, chỉ có thể trách ngươi đứng ở vị trí quá thuận tay, cho nên……” “Qúa thuận tay?” Huyết Đồng – Tình Hỏa lắc lắc thí thí tràn đầy ngân châm hướng Lô Vượng Đạt đi tới …… Sau đó, chờ Nhàn Ngữ Lạc Hoa bọn họ đem Allimand đẩy đi, khi lại quay đầu lại xem bọn hắn, chỉ thấy một con hồ ly hỏa hồng sắc đang đè một con tiểu hồ ly xuống, đang …… Nhổ lông 囧. Năm phút đồng hồ sau, Huyết Đồng – Tình Hỏa mang theo một con tiểu hồ ly toàn thân trụi lủi trở lại “Mau phân đồ rồi rời đi thôi.” Cơn giận còn sót lại chưa tiêu đem mấy người bọn họ rống hồi thần. “A…… Ta muốn điên rồi.” Xin Theo Ta Đàm Tiền nhìn đến thứ do boss bạo, lại bắt đầu kêu rên “Sao lại là trứng.” Lần này ngay cả Đừng Đối Ta Đạn Cầm đều nói, hắn quay đầu hướng về phía Lô Vượng Đạt “Ngươi không phải nói ống dẫn trứng của hắn táo bón sao? Sao còn có thể đẻ trứng?” Lô Vượng Đạt:“……” Kỳ thật Lô Vượng Đạt muốn nói chính là ống dẫn trứng biến ngạnh, mà khi một cái hắt xì đánh qua đi liền biến thành táo bón, hơn nữa lúc ấy hắn nói chính là bệnh trạng nữ tính mà thôi, nam còn chưa nói đâu. “Phổ Khang Lý – nam tước D hình như là đại boss cuối cùng của phó bản này.” Đinh Linh Linh bỗng nhiên nhớ tới. Lô Vượng Đạt dán lên trên ót mình một miếng dán hình X, một móng vuốt ở không trung cào cào để thêm huyết cho mình, không một hồi lại khôi phục tiểu hồ ly lông xù đáng yêu. Hành trình phó bản của bọn họ rốt cục đến con boss cuối cùng. Ngay tại quảng trường trước một tòa pháo đài, một vị kỵ sĩ mặc áo giáp cỡ nặng, tay cầm trùy hình trường mâu, cưỡi một con chiến mã chỉ còn lại bạch cốt, nghiêm nghị đứng tại trung ương quảng trường. Nhìn thấy Lô Vượng Đạt bọn họ đi đến, kỵ sĩ nói chuyện “Rốt cục đến đây.” “Lần này là muốn chúng ta kể chuyện xưa cho ngươi nghe, hay là ngươi kể chuyện xưa cho chúng ta nghe?” Xin Theo Ta Đàm Tiền cảm thấy chẳng có chút đổi mới gì “Tốt nhất là trực tiếp động thủ.” Nam tước khoát tay “Loại đấu pháp của các ngươi đều là lên cùng một lượt, các ngươi cũng đánh đến chán ngấy đi. Ta tới chơi chút mới mẻ độc đáo đi.” Đinh Linh Linh vừa nghe liền hăng hái “Đấu pháp thế nào mới là mới mẻ độc đáo?” “Một chọi một.” Nam tước vươn một ngón tay “Ta chọn một ngươi trong các ngươi, hắn hoặc nàng nếu có thể cùng ta đánh qua năm phút đồng hồ mà không chết, cho các ngươi quá cửa.” “Một mình đấu? Cái này hảo ngoạn.” Xin Theo Ta Đàm Tiền cũng bắt đầu xoa tay. Nam tước lướt một lượt qua tất cả bọn họ, cuối cùng đem ánh mắt định ở tại trên người Lô Vượng Đạt “Liền nàng.” Đinh Linh Linh cùng Xin Theo Ta Đàm Tiền cực độ khinh bỉ boss “Boss cũng sẽ chọn quả hồng mềm để niết nha.” “Tương phản” Huyết Đồng – Tình Hỏa túm lấy cái đuôi hồ ly của Lô Vượng Đạt, đem Lô Vượng Đạt quăng qua “Hắn chọn người cực mạnh trong các ngươi.” Nhàn Ngữ Lạc Hoa mấy người bọn họ hai mắt nhìn nhau, chẳng lẽ Lô Vượng Đạt luôn luôn che dấu thực lực? Vì thế đều hạ quyết tâm, một hồi vô luận như thế nào cũng không ra tay. Lô Vượng Đạt bị ném đến tứ phủ bát xoa quỳ rạp trên mặt đất, mới vừa đứng lên chợt nghe thấy thanh âm rơi xuống của rào chắn lớn bằng gỗ. Dùng bảy phiến gỗ thô to làm thành rào chắn gỗ đem Lô Vượng Đạt cùng đội hữu của hắn ngăn cách, chỉ để lại Vẫn Là Trư cùng hắn. Nam tước chỉa chỉa luyện võ trường cách đó không xa “Vũ khí ở đó, ngươi có thể chọn lấy.” “Tiểu Đạt cố lên” Đinh Linh Linh cổ động Lô Vượng Đạt “Đừng sợ hắn, tuy rằng hắn là kỵ sĩ trùng kích có thể miểu nhân, nhưng xạ nhân tiên xạ mã(1),ngươi là mục sư, dùng [ khu ma thuật: Phù văn ] khóa trụ hài cốt mã của hắn, hắn liền trùng kích không được.” “Câm miệng, ngươi như thế là ăn gian.” Nam tước nóng nảy. Lô Vượng Đạt lại vẻ mặt mờ mịt “[ Khu ma thuật: Phù văn ]? Kỹ năng gì thế?” Đinh Linh Linh sửng sốt “Đây là kỹ năng mà quang minh mục sư hai mươi cấp có thể học được, đừng nói cho ta biết ngươi không học.” Lô Vượng Đạt chớp mắt mấy cái “Ta…… Dường như lúc cấp 10 chỉ học qua 1 kĩ năng thôi, sau lại liền……” “Ha ha ha……” Nam tước đắc ý phá lên cười “Một khi đã như vậy, ta cũng không thể để người ta nói ta khi dễ ngươi, cho ngươi ra chiêu trước đi.” “Ngươi nói, ngươi cũng không thể đổi ý.” Lô Vượng Đạt đến gần Vẫn Là Trư, đột nhiên tiểu trảo nhất chỉ “Đi thôi Vẫn Là Trư, hôn chết hắn.” Vẫn Là Trư nhìn nam tước “Gừ gừ hanh hanh, gừ gừ hanh hanh.” “Vô nghĩa, đương nhiên là công, có cô nương nhà ai có ria mép rậm rạp như thế đâu.” Lô Vượng Đạt tiếp tục thuyết phục. “Gừ gừ hanh hanh gừ gừ hanh hanh?” Vẫn Là Trư tựa hồ thực hoài nghi. “Ngươi hôn qua sẽ biết hắn suất hay không suất à nha.” Lô Vượng Đạt nóng nảy. …… Nửa giờ sau “Bọn họ rốt cuộc đang làm gì?” Đinh Linh Linh đều chờ tới mệt mỏi. “Phỏng chừng là đang cãi nhau đi.” Nhàn Ngữ Lạc Hoa cũng mệt mỏi đến không để ý hình tượng mà ngồi xổm trên mặt đất. “Cổ có gà cùng vịt nói chuyện, nay có người cùng trư giảng giải, nhưng lại nói rất trôi chảy, thế giới này thật sự là càng ngày càng huyền huyễn!!!!!!” Xin Theo Ta Đàm Tiền dùng rất nhiều dấu chấm than. Bên kia Lô Vượng Đạt rốt cục xuất ra một chút uy nghiêm chủ nhân “Vẫn Là Trư, thượng.” Vẫn Là Trư thí thí nhất quyệt, thân thể nhất cung, làm bộ dạng trận địa sẵn sàng đón quân địch “Gừ gừ.” Lô Vượng Đạt không biết đã cùng Vẫn Là Trư đạt thành cái hiệp nghị gì “Đúng rồi, hôn mọi nơi, không được bỏ sót, bằng không Huyết Đồng lại nhổ lông ta.” Huyết Đồng – Tình Hỏa:“……” Vẫn Là Trư gật đầu, một cái mãnh “Trư” chụp mồi, làm cho nam tước nghe xong bọn họ cãi nhau nửa ngày nhất thời không phản ứng lại được, bị Vẫn Là Trư hôn một cái khắp thân. “Ba” thanh âm vang lên sau, nam tước mất đi ý chí chiến đấu, bỏ lại trường mâu vẫn không nhúc nhích. “Boss không phản kháng, thừa dịp hiện tại [ thánh quang thuật: Thần phạt ][ thánh hỏa thuật: Tịnh hóa ] đập hắn.” Ly Sa – Cửu Vĩ hưng phấn kêu to. Quang minh mục sư đáng thương chỉ có hai pháp thuật công kích, hơn nữa thời gian ngâm xướng lại dài, thương tổn còn thấp đủ cho tâm đồng tình của người ta tràn ra. Lô Vượng Đạt khôi phục hình người mới vừa ngâm xướng xong một pháp thuật, pháp thuật thứ hai mới ngâm xướng được một nửa thì nam tước liền tỉnh lại, xuống ngựa nhặt lên trường mâu, mắt thấy kỵ sĩ trùng kích cực đủ lực sát thương sẽ lại đây, Ly Sa – Cửu Vĩ không khỏi kêu to “Không còn kịp rồi, cho chính mình một cái [ thánh quang thuật: Trị hết ] để liên tục hồi huyết, biến hồ ly chạy đi.” Chỉ thấy Lô Vượng Đạt vừa một hồi luống cuống tay chân, ngay cả hồ ly cũng chưa biến liền giơ hai chân bỏ chạy. Ngay tại khi trường mâu nam tước cách thí thí Lô Vượng Đạt chỉ có 0.00001 cm, kỳ tích mà dừng lại. Chỉ thấy Vẫn Là Trư đang phấn đấu quên mình cấp hài cốt mã kia một cái hôn nhẹ, sau đó mặc kệ nam tước đánh như thế nào hài cốt mã cũng chỉ bất động. “Vẫn Là Trư làm tốt lắm ” Lô Vượng Đạt dựng thẳng lên cái ngón tay cái với Vẫn Là Trư “May mắn ngựa kia trước khi chết là công. Hô……” Nam tước thấy ngựa bất động, liền dứt khoát xuống ngựa. Không có mã kỵ sĩ, tuy rằng thương tổn rơi chậm lại, nhưng đối với cấp bậc của Lô Vượng Đạt mà nói, vẫn có thể miểu sát. “Trước dùng trạng thái hồ ly cách ly hắn một khoảng, sau lại dùng ‘Ngân châm độ tuyến’ công kích.” Ly Sa – Cửu Vĩ nói. Lô Vượng Đạt chạy, nam tước liền truy, nhưng Vẫn Là Trư lại hướng lại đây chặn đường. Nam tước trước đem Vẫn Là Trư đánh bay, Vẫn Là Trư lập tức phân đầu heo ra, tại trước khi cái đầu heo mới phân thân kia truy lại đây, nam tước lựa đúng thời cơ hướng Lô Vượng Đạt vọt qua. Lô Vượng Đạt tiểu hồ ly gia tốc nhảy lên, ở không trung liền khôi phục tư thái hình người, quát to một tiếng “Ngân châm độ tuyến.” Ngân châm như mưa rơi xuống, nam tước cũng vội vàng xuất ra khiên chắn. Khi mưa châm đã tạnh, đoàn người thấy nam tước hoàn hảo vô khuyết, liền lại ăn ý nhìn về phía thí thí Huyết Đồng – Tình Hỏa, 囧, lại thành cây xương rồng. Huyết Đồng – Tình Hỏa đột nhiên tràn đầy cái loại lĩnh hội người vô tội nằm đâu cũng trúng đạn “Lô Vượng Đạt, ngươi không động tới ta nơi này thì ngươi không vui sao?” Lô Vượng Đạt:“……” – Chú thích xạ nhân tiên xạ mã: giết người giết ngựa trước
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]