Lô Vượng Đạt hoảng sợ vạn phần “Không phải nói không thể công kích sao?”
Là cấp cao không thể công kích tân thủ thấp hơn cấp mười, dưới cấp mười lại không hạn chế cái này.
Nói chung là, giống cái loại như Lô Vượng Đạt, ngay cả một cấp cũng chưa đạt tới, muốn công kích người chơi hơn hắn mười cấp, không phải miss cũng bị phòng ngự làm tổn hao trang bị.
Nhưng hơn trăm điểm may mắn của Lô Vượng Đạt không phải đồ giả, xuất bạo kích, tuy rằng phòng ngự triệt tiêu còn lại 15 điểm tổn hại, nhưng máu của người kia chỉ còn lại có 12 điểm mà thôi, cho nên bị Lô Vượng Đạt giết.
Lô Vượng Đạt nơm nớp lo sợ ngây ngốc lờ mờ đứng ở trung tâm gió lốc.
Muốn chạy đi, cái cuốc còn chưa kiếm lại được nha.
Lưu lại, tuy rằng công kích này đối hắn không có hiệu quả, nhưng nhìn ánh đao mũi kiếm ở trước mặt hắn bổ tới bổ lui huy đến huy đi, cũng quá dọa người.
Tựa như hiện tại một cây rìu vừa bay lại đây liền rơi xuống bên chân hắn, Lô Vượng Đạt sợ tới mức thiếu chút nữa chân nhũ ngã ngồi.
Cho nên khi có người kêu đem rìu trả lại đây, hắn còn không xem rõ là ai liền nhặt rìu chuyền ra bên ngoài.
Người nhận rìu lộ vẻ cũng ngây ngẩn cả người, đã quên gã muốn truy chém đối thủ, ngây ngốc nhìn cây rìu trong tay rồi lại nhìn Lô Vượng Đạt buồn bực, thế nào mà lại có một cái bánh lớn nện xuống đây như vậy?
Một bên có người nói chuyện “Lô Vượng Đạt, ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-dao-moi-thoi-dich/204480/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.