“Cự long cự long ngươi mau chọc hai mắt, ôi.” Lô Vượng Đạt tự dưng kêu thảm thiết. 
“Làm sao vậy?” Ngắt Hạnh Đầu Tường vội vàng hỏi. 
“Không có việc gì, hắn chọc tới tròng mắt của chính mình mà thôi.” Đừng Đối Ta Đạn Cầm trả lời thay. 
“……” 
Tuy rằng tổ đội bọn Lô Vượng Đạt tiến hành hạ chú rất thuận lợi, nhưng tám con Hắc Long phải cùng chết nếu không các con khác sẽ cuồng bạo, cho nên bọn Lô Vượng Đạt chỉ có thể đánh đánh ngừng ngừng, chờ người các tổ khác đuổi kịp. 
Nhưng có điều, Lô Vượng Đạt thiếu phép thuật nghiêm trọng không thể kéo dài lâu, may mắn Nhân Khẩu Phiến Tử phản ứng mau, ở thời điểm chú thuật mất đi hiệu lực đúng lúc thôi miên Hắc Long, cho Lô Vượng Đạt thời gian bổ lam. 
Cho dù như thế thì bọn Lô Vượng Đạt cũng là cực kỳ nguy hiểm. 
Mà người của bảy tổ khác cũng là lần đầu tiên phối hợp, ở khi Hắc Long chuyển thành phòng ngự vật lý, ở khi cừu hận của đám chiến sĩ bị diệt sạch, khi cừu hận của Hắc Long chuyển dời đến trên người pháp sư, khó tránh khỏi vẫn là sự phối hợp rạn nứt, tạo thành thương vong. 
Mà mỗi tổ chỉ có năm người, một lần Hắc Long đổi cách phòng ngự đều chết một người, ở khi Hắc Long đổi thành phòng ngự vật lý lần thứ ba thì cũng chỉ còn lại chiến sĩ cùng mục sư, căn bản không thể giữ chặt Hắc Long, kết quả cuối cùng là có thể đoán được. 
Lúc Hắc Long mất đi mục tiêu cừu hận liền bay lên trời, Ngắt Hạnh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-dao-moi-thoi-dich/1289529/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.