Tịch dương trải dài dưới cuối chân trời hoang mạc, ánh chiều tà rọi xuống chiếc lão gia xe đang dùng cước động tốc độ quy tốc, chiếu nó thành một vệt dài trên con đường nhỏ. 
Trong xe, Lô Vượng Đạt đang hô tới vang dội “Một hai ba bốn năm, bước chân trái lên trước chính là lão hổ đực.” 
Trừ bỏ Đinh Linh Linh, đoàn người đều nhất tề bước ra chân trái. 
“Bước ra chân phải chính là lão hổ cái.” 
“……” 
Đoàn người vội vàng thu hồi chân phải, lảo đảo vài cái do trọng tâm không vững mà té nhào thành một đống, lúc đứng lên nắm đấm đều hướng về phía trên người Lô Vượng Đạt “Ngươi muốn cho chúng ta đan chân mà ngã sao?” 
Lô Vượng Đạt chờ đoàn người đánh mệt, sờ sờ da quang thịt tịnh “Một hai ba bốn năm, lên núi tìm lão hổ, lão hổ không ở nhà, chỉ có hổ cái……” 
Đoàn người cùng kêu lên “Ngươi có thể hay không cách con hổ này xa một chút.” 
Lô Vượng Đạt thực ủy khuất “…… Ta cũng chỉ biết cái này thôi.” 
Huyết Đồng – Tình Hỏa nhu nhu mày “Vậy hô trái phải trái phải là được rồi.” 
“À” Lô Vượng Đạt tìm kiếm tiết tấu, lại bắt đầu hô “Trái phải, trái phải……” 
Lão gia xe lại lần nữa tiếp tục quy tốc đi tới. 
Nhưng hô quá đơn giản, có người ngược lại không quen, già rồi bước sai chân nha. 
Cuối cùng Muốn Chết Không Dám Nói không thể nhịn được nữa, lệ rơi ròng ròng nói với Xin Theo Ta Đàm Tiền:“Ngươi trái phải chẳng phân biệt được còn chưa tính, ngươi còn chuyên môn giẫm ngón chân. Ngươi giẫm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-dao-moi-thoi-dich/1289510/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.