Lô Vượng Đạt là bị khói đặc hun tỉnh, cảm giác hít thở không thông làm cho hắn theo bản năng che mũi cùng miệng, bỗng nhiên phát hiện không phải móng hồ ly vuốt, là tay người.
Lô Vượng Đạt kinh hoảng nhìn xung quanh, xung quanh tựa hồ không có ai, lại xác nhận rằng Huyết Đồng – Tình Hỏa không có ở xung quanh đây.
Lô Vượng Đạt nhẹ nhàng thở ra, vội vã biến thân quay về dạng tiểu hồ ly, ngay cả vừa rồi khi chạm tới môi, một chút hương vị ngọt ngào còn lưu lại kia cũng đều bị hắn cố quên không đi tìm tòi xem đó là chuyện gì.
Lần nữa xác định chính mình đã ở trạng thái hồ ly, mới kiểm tra bản thân có bị thương hay không.
Bị thương không nhẹ, đường huyết chỉ còn lại có ba mươi mốt phần trăm, hắn lập tức buff trị liệu thuật cho bản thân.
Lô Vượng Đạt hồi tưởng cảnh tượng lúc đó “Đúng rồi, lão vu bà phát hiện, nguy rồi, chạy mau.”
“Michel Oreste đâu?” Chờ Lô Vượng Đạt ở trong ánh lửa tìm được Michel Oreste, bọn Xin Theo Ta Đàm Tiền một thân chật vật vọt tiến vào.
“Tiểu Đạt, chạy mau, lão vu bà đuổi giết đến đây.”
“Lại đây đi.” Huyết Đồng – Tình Hỏa tựa như đột nhiên xuất hiện, chỉ vào pháp trận đen sẫm trên mặt đất.
Đoàn người không chút do dự liền chạy vào.
Trước mắt bị biển lửa vây khốn giống như luyện ngục, bỗng nhiên được ánh sáng mặt trời từ hướng đông mọc ra chiếu rọi khắp nhân gian khiến cảnh vật bỗng chốc thay đổi.
Quay đầu lại xác nhận, bọn họ đã trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-dao-moi-thoi-dich/1289467/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.