Chương trước
Chương sau
Đừng Đối Ta Đạn Cầm có chút bất đắc dĩ “Tiểu Đạt, ngươi không phải trước tiên nên cấp cho đại thần hai cái trị liệu, sau mới đàm chuyện nối dõi tông đường sao.”
Lô Vượng Đạt cùng Ngắt Hạnh Đầu Tường lúc này mới nhớ tới vị đại thần đảo môi thôi kia “Hắn không gấp ngươi gấp cái gì?”
Hướng Thiên Nhất Tiếu:“……”
Lô Vượng Đạt nâng tay buff cho Hướng Thiên Nhất Tiếu vài cái [ thánh quang thuật: Trị liệu ], bẫy chim rớt ra.
Hướng Thiên Nhất Tiếu chật vật từ trên mặt đất đứng lên, sửa sang lại khôi giáp “Còn tưởng rằng loại địa phương này không có người nào.”
Lô Vượng Đạt từ khi bẫy chim rớt ra bắt đầu, liền nhìn chằm chằm vào một chỗ “Cái kia đại…… Đại thần, nhược điểm của ngươi cũng quá rõ ràng, không cường hóa thì không tốt đâu.”
“Cáp? Cái loại địa phương này có thể cường hóa?” Tất cả đều cùng kêu lên, duy độc Huyết Đồng – Tình Hỏa cảm thấy có dự cảm bất hảo.
“Đương nhiên là có” Lô Vượng Đạt xuất ra một cây ngân châm, thực khẳng định nói cho bọn họ “Chỉ cần đại thần ngươi cho ta chút huyết.”
Hướng Thiên Nhất Tiếu cùng Ngắt Hạnh Đầu Tường đột nhiên thấy bọn Xin Theo Ta Đàm Tiền rất kỳ quái, liều mạng đối bọn họ nháy mắt liên tục, chỉ thấy khi bạch y tiểu cô nương quay đầu lại nhìn thì bọn Xin Theo Ta Đàm Tiền nhất tề nhìn lên trời.
Bọn họ đây là có ý gì? Hướng Thiên Nhất Tiếu mới vừa quay đầu lại liếc Ngắt Hạnh Đầu Tường, chợt nghe hệ thống thông báo nói hắn lọt vào công kích.
Bạch y tiểu cô nương đang cầm kim đâm vào ngón tay hắn, đâm xong rồi còn tỏ vẻ hưng phấn mạc danh kỳ diệu “Nếu có thể thuận lợi, nguyền rủa cũng có thể là chúc phúc.”
Hướng Thiên Nhất Tiếu 囧, hắn sao lại có loại cảm giác biến thành chuột trắng nhỏ nhỉ?
Trên mặt mấy người Xin Theo Ta Đàm Tiền nhất thời chuyển thành biểu tình ‘Đại thần ngươi tự cầu nhiều phúc đi’.
Hướng Thiên Nhất Tiếu cùng Ngắt Hạnh Đầu Tường sửng sốt nhìn Lô Vượng Đạt lấy ra một cái……“Quần chip?”
Bọn Xin Theo Ta Đàm Tiền gật đầu, chứng thật hai người họ không hoa mắt.
Sau đó Lô Vượng Đạt kêu lớn lên như kiểu có quỷ triền thân “Trát ngươi tiểu nhân ‘Điểu’, từ nay về sau kim cương bất hoại, kiện kiện khang khang, ngạnh ngạnh lãng lãng…… Ô ô ô……”
Huyết Đồng – Tình Hỏa ở sau khi Lô Vượng Đạt nguyền rủa thì càng thêm kinh hãi, càng không thể nghĩ ngợi mà bịt kín miệng hắn lại.
“……” Ánh mắt mọi người “Bá” nhất tề nhìn về phía chỗ đũng quần đại thần, 囧 “Quả nhiên hảo…… Ngạnh lãng nha.”
Hướng Thiên Nhất Tiếu xấu hổ kéo áo giáp nghĩ muốn che đi, nhưng áo giáp là vật cứng nên không kéo xuống được, cuối cùng hắn chỉ có thể lột mũ giáp mà che chỗ đó đi.
“……”
Lô Vượng Đạt cao hứng đối Hướng Thiên Nhất Tiếu nói:“Như vậy ngươi sẽ không sợ người khác tiến hành công kích nhược điểm này nữa.”
Hướng Thiên Nhất Tiếu phẫn nộ “Ngươi rốt cuộc đối ta làm cái gì?” Vừa kích động thì cũng buông tay, mũ giáp thế nhưng treo ở mặt trên mà không rớt xuống.
Huyết Đồng – Tình Hỏa đồng tình nhìn Hướng Thiên Nhất Tiếu “Chẳng những nhược điểm không có, còn có thể trang bị nhiều thêm một cái mũ giáp nữa.”
“……”
Hướng Thiên Nhất Tiếu nhất thời thẹn quá thành giận, rút kiếm liền hướng Lô Vượng Đạt bổ tới.
Đã sớm bắt đầu phòng bị, Huyết Đồng – Tình Hỏa ôm Lô Vượng Đạt, một cái [ Thoáng hiện ] kéo dài khoảng cách, né tránh bổ chém của Hướng Thiên Nhất Tiếu.
Thấy thế, đại kiếm trong tay Hướng ThiênNhất Tiếu trong chớp mắt bỗng nhiên tỏa ra khói đen quỷ dị.
“Nguyên lai đây mới là bộ mặt đích thực của ‘A khắc lôi tát chi kiếm’. Xin Theo Ta Đàm Tiền biểu tình rung lên.
Ngắt Hạnh Đầu Tường thấy Nhàn Ngữ Lạc Hoa cũng không lo lắng đồng bạn an nguy, tựa hồ còn thực chờ mong trận xung đột này, lại hoặc là nói muốn từ trận xung đột này nhìn ra một điều gì đó.
Vô Gian cùng Đinh Linh Linh muốn hỗ trợ cũng bị nàng ngăn trở.
“A khắc lôi tát chi kiếm” trong tay Hướng Thiên Nhất Tiếu phát ra một trận thanh âm vù vù kỳ quái.
Làm đối thủ lâu năm của Hướng Thiên Nhất Tiếu, Ngắt Hạnh Đầu Tường rất rõ ràng, Hướng Thiên Nhất Tiếu đang sử dụng kỹ năng khi hắn muốn giết người – Trí mệnh nhất kích.
Hồng bào nam nhân có bao nhiêu giá trị sinh mệnh, Ngắt Hạnh Đầu Tường xem không được, nhưng kỹ năng này của Hướng Thiên Nhất Tiếu mang đến hiệu quả bạo kích, người bị Hướng Thiên Nhất Tiếu miểu sát ở dưới kiếm đã khó có thể đếm hết.
Mà khuyết điểm duy nhất của chiêu này chính là thời gian phát động quá dài, thời gian làm lạnh lâu.
Hướng Thiên Nhất Tiếu cùng Huyết Đồng – Tình Hỏa tựa hồ đều đang phát động đại chiêu, vẫn không nhúc nhích nhìn chằm chằm đối phương, như vậy thì ai tốn thời gian phát động đại chiêu ngắn hơn, liền chiếm được tiên cơ.
“A khắc lôi tát chi kiếm” Ngưng tiếng vù vù đầu tiên, xem ra Hướng Thiên Nhất Tiếu đã phát động đại chiêu xong.
Huyết Đồng – Tình Hỏa không chút hoang mang đối Lô Vượng Đạt nói:“Cấp cho bản thân [ thánh quang thuật: Hộ thuẫn ].”
“Vô dụng “ Hướng Thiên Nhất Tiếu cười nhạo “Chịu chết đi.” Nói xong dùng hết toàn lực huy động đại kiếm về phía trước.
Mũi kiếm cong như tàn nguyệt hướng Lô Vượng Đạt cùng Huyết Đồng – Tình Hỏa nhanh như điện mà đến.
Huyết Đồng – Tình Hỏa căn bản không đem đòn sát thủ của Hướng Thiên Nhất Tiếu để ở trong mắt “Cơ hội chỉ có một lần, nếu ngươi không giết được nàng, vậy kẻ tử sẽ là ngươi.”
Tất cả mọi người không rõ Huyết Đồng – Tình Hỏa nói có ý gì, chỉ thấy Huyết Đồng – Tình Hỏa đột nhiên đem Lô Vượng Đạt từ phía sau kéo ra, dùng hắn để chắn kiếm khí bổ tới, mọi người đều giật mình.
Mũi kiếm tựa như sương khói màu đen ngưng kết mà thành, không chút lưu tình nào mà ngay mặt bổ về phía Lô Vượng Đạt.
Lô Vượng Đạt kinh hoảng ôm lấy đầu, trong khoảnh khắc bị mũi kiếm cắn nuốt.
“Ầm ầm” Một tiếng nổ đất rung núi chuyển, làm cho đầm lấy vốn đã âm lãnh ám trầm càng thêm giống như biển lửa đen ngòm nơi địa phủ.
“Tiểu Đạt, Huyết Đồng.” Đinh Linh Linh lo lắng kêu to.
Mọi người ngẩng đầu, chỉ thấy địa phương mà Huyết Đồng – Tình Hỏa cùng Lô Vượng Đạt đứng ban đầu trừ bỏ ánh lửa ra, cũng không thấy thân ảnh bọn họ.
Đinh Linh Linh rốt cuộc kiềm chế không được, giãy tay Nhàn Ngữ Lạc Hoa nhằm phía Hướng Thiên Nhất Tiếu “Ngươi thật quá đáng, thế mà lại đối một người cấp hơn ba mươi hạ độc thủ như vậy.”
“Bọn họ mới…… Ba mươi cấp?” Ngắt Hạnh Đầu Tường hơi hơi kinh ngạc.
“Ai bảo nàng trêu đùa ta, đó là nàng gieo gió gặt bão.” Hướng Thiên Nhất Tiếu tuy rằng nói như vậy, nhưng vẫn có thể nghe ra lo lắng không thiếu.
“Nguyên lai cái gọi là đại thần, khí độ cũng chỉ có một chút như vậy mà thôi” Đinh Linh Linh phát hỏa “Nàng nếu trêu đùa ngươi, liền chú ‘Điểu’ kia của ngươi vĩnh viễn không ngẩng đầu.”
“Ngươi……”
Ngay tại khi bọn họ tranh luận, trong biển lửa dần tắt truyền đến tiếng ho khan “Khụ khụ…… Nước mắt cũng bị hun ra rồi, khụ khụ……” Trong ánh lửa đỏ sẫm có hai người đi ra.
“Tiểu Đạt, Huyết Đồng.” Đinh Linh Linh chạy tới nghênh đón bọn họ.
Hai người này đừng nói bị thương, ngay cả một vệt đen cũng không có, quần áo vẫn ngăn nắp lương lệ như cũ, nam tuấn nữ mĩ, mọi người đều sợ ngây người.
Lô Vượng Đạt dùng tay lau lau nước mắt nơi khóe mắt “Ngươi không thích thì nói là được rồi, ta giải trừ nguyền rủa cho ngươi là được, cần chi đánh người như thế nha.”
Mà Huyết Đồng – Tình Hỏa sẽ không dễ nói chuyện như thế “Ta vừa rồi nói qua, nếu ngươi giết không được nàng, như vậy kẻ chết kế tiếp nhất định là ngươi.”
Hướng Thiên Nhất Tiếu cảm thấy có một cỗ cảm giác áp bách đánh úp lại, động tác nhất thời trì độn.
Debuff sao? Hướng Thiên Nhất Tiếu cả kinh không nhỏ.
Cái gọi là Debuff chính là giảm ích ma pháp, tương phản chính là tăng ma pháp –Buff.
Loại debuff làm chậm động tác đối thủ này là chưa bao giờ thấy, ngay cả băng pháp [ Băng sương trì hoãn thuật ] cũng chỉ làm chậm tốc độ di chuyển của đối thủ, mà không phải động tác, cho nên Hướng Thiên Nhất Tiếu giật mình không phải không có đạo lý.
Huyết Đồng – Tình Hỏa hướng Ngắt Hạnh Đầu Tường chọn chọn mi “Không ngại nếu ngươi giúp hắn.”
Khi Ngắt Hạnh Đầu Tường thấy bọn họ lông tóc vô thương dưới đại chiêu của Hướng Thiên Nhất Tiếu, liền nóng lòng muốn thử, tiến lên vài bước “Hai đánh hai, đích xác như vậy mới công bằng.”
Đôi môi mỏng của Huyết Đồng – Tình Hỏa dẫn ra nụ cười “Hừ, Tiểu Đạt, để cho bọn họ biết cái gì là thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân.”
Lô Vượng Đạt mờ mịt, nhưng vẫn triệu hồi ra Vẫn Là Trư.
Ngắt Hạnh Đầu Tường tuy rằng không tuấn mỹ bằng Huyết Đồng – Tình Hỏa, nhưng vẫn được tính là mỹ nam, Vẫn Là Trư dùng trư nhãn nhìn thấy liền gừ gừ hừ hừ nhảy qua, hoàn toàn không cần Lô Vượng Đạt sai sử.
Huyết Đồng – Tình Hỏa lúc này lại hô:“Dùng [ Cửu vĩ nhiếp hồn ].”
Ngắt Hạnh Đầu Tường thấy con u linh trư của Lô Vượng Đạt không giống trư thường, sau khi sửng sốt liền cầm lấy đoản kiếm lưu loát nhanh nhẹn xoẹt ngang không trung, không trung ẩn ẩn hồng như huyết vụ ( huyết vụ = sương mù màu máu).
“Ám dạ huyết nhận.” Xin Theo Ta Đàm Tiền tinh thần lại lần nữa phấn chấn “Hôm nay thế nhưng có thể nhìn thấy hai kiện binh khí đệ nhất trên bảng, quá may mắn.”
Không hổ là vũ khí đệ nhất, Vẫn Là Trư bị miểu sát, Hướng Thiên Nhất Tiếu lại kinh hoảng kêu lên “Con trư kia là ngụy trang, cẩn thận chiêu sau của nàng.”
Cảnh cáo Ngắt Hạnh Đầu Tường xong, Hướng Thiên Nhất Tiếu cũng vọt qua, nhưng động tác hiện giờ của hắn căn bản là không tạo thành uy hiếp gì.
Ngắt Hạnh Đầu Tường thoáng nhìn Lô Vượng Đạt đang nhắm mắt ngâm xướng, tuy rằng không biết Lô Vượng Đạt chuẩn bị phóng thích pháp thuật gì, nhưng trực giác nói cho hắn, tuyệt đối không thể để Lô Vượng Đạt phóng ra.
Sử dụng kỹ năng [ Chạy nhanh ] đi tới trước mặt Lô Vượng Đạt, nâng tay muốn dùng đoản kiếm xẹt qua yết hầu của Lô Vượng Đạt.
Lô Vượng Đạt lại ở lúc này mở mắt, ngâm xướng của hắn đã xong, pháp thuật khởi động rồi.
Ngắt Hạnh Đầu Tường không dám chần chờ, thấy thời gian [ chạy nhanh ] cũng sắp hết nên muốn nhanh chóng di động ra phía sau Lô Vượng Đạt để sử dụng [ Tạc kích ].
Nhưng không biết vì cái gì, thân thể không nghe sai sử.
“Sao lại thế này?” Ngắt Hạnh Đầu Tường quay đầu lại thì gặp chuyện như vậy.
Lô Vượng Đạt thản nhiên cười với hắn “Ngươi trước tiên đợi ở đây nhé.” Sau đó lướt qua Ngắt Hạnh Đầu Tường, nhìn Hướng Thiên Nhất Tiếu động tác chậm chạp như đang mang núi trên lưng, huy động quần chip trong tay, có một cây trâm đã được đính trên đó, không biết khi nào thì lại nhiều thêm một cái “Ta giúp ngươi phá giải nguyền rủa, nhưng ngươi không thể lại đánh ta.”
Nói xong, Lô Vượng Đạt rút hai cái châm trên quần chip ra.
Hướng Thiên Nhất Tiếu nhất thời cảm thấy toàn thân buông lỏng, lại khó nén chấn kinh.
Chẳng những hắn, trừ bỏ Huyết Đồng – Tình Hỏa, tất cả mọi người lắp bắp kinh hãi, bởi vì bọn họ đều nghĩ rằng debuff chậm chạp là Huyết Đồng – Tình Hỏa phóng thích, không nghĩ tới đó là Lô Vượng Đạt.
Hướng Thiên Nhất Tiếu không tin điều tà, thừa dịp Huyết Đồng – Tình Hỏa nhìn Lô Vượng Đạt, một cái [ Đột kích ] đánh lại, muốn đánh ngất Lô Vượng Đạt.
Đột kích thì cứ đột kích, nhưng không nghĩ tới Lô Vượng Đạt lại chống cự được, không ngất.
“Ngươi lật lọng, còn muốn đánh lén, đê tiện.” Lô Vượng Đạt sinh khí.
Hướng Thiên Nhất Tiếu thấy tay không thể sử dụng xuất ra hậu chiêu, lại cảm giác cổ họng đau xót, bị Ngắt Hạnh Đầu Tường [ Khóa hầu ].
“Ta bị nàng khống chế, mau rời khỏi ta.” Ngắt Hạnh Đầu Tường kêu to.
Hướng Thiên Nhất Tiếu không dám chần chờ, giãy dụa khỏi khóa hầu muốn trốn đi, nhưng Ngắt Hạnh Đầu Tường nhanh nhẹn quấn chặt lấy.
Hướng Thiên Nhất Tiếu không dám sử dụng kỹ năng, sợ bị thương Ngắt Hạnh Đầu Tường, thế là rơi vào thế bị động.
“Làm tốt lắm, Tiểu Đạt.” Đinh Linh Linh nhìn thấy mà cảm thấy nguôi giận rồi
Vô Gian trợn mắt há hốc mồm, lúng ta lúng túng “Khống trận…… Mục sư.”
Có người từng lấy mục sư cùng Druid đều cùng là chức nghiệp y tá ra so sánh, phát hiện trị liệu lượng của mục sư kém xa Druid, nhưng trong PK thường thường đều là mục sư cứu vớt toàn bộ đội.
Cho nên mục sư có khả năng ở trong nguy cấp khống chế trận đánh mới là vương đạo mục sư, sau tục xưng là Khống trận mục sư.
“Có người đến đây, là đạo tặc” Ly Sa – Cửu Vĩ nhắc nhở Lô Vượng Đạt “Đang lén đi về phía ngươi, một người đang ở ngay cạnh ngươi, chếch năm độ”
Lô Vượng Đạt đột nhiên xoay người, chợt nghe có người bị hù dọa đến bại lộ hành tung ngã ngồi trên mặt đất.
Hướng Thiên Nhất Tiếu thấy đạo tặc kia liền gào lên “Giết nàng.”
“Dùng Hồ Sắc Mê Hồn khống chế hắn.” Huyết Đồng – Tình Hỏa nói.
Đạo tặc kia lại kêu lên “Chờ đã……” Còn cho hiện ra tên mình để biểu lộ bản thân không có ác ý.
“Muốn Chết Không Dám Nói?” Lô Vượng Đạt hướng bọn Xin Theo Ta Đàm Tiền vẫy tay một cái “Các ngươi dùng hành động thực tế đến giúp hắn thực hiện nguyện vọng.”
Muốn Chết Không Dám Nói:“……”
Thấy Lô Vượng Đạt PK nửa ngày, có điểm ngứa nghề nên Xin Theo Ta Đàm Tiền chạy lại đây.
“Ôi chao, ôi chao, ôi ôi chao chao ” Muốn Chết Không Dám Nói luống cuống “Tục ngữ nói hai quân giao chiến không giết sứ giả, các ngươi không thể làm như vậy.”
Lô Vượng Đạt đột nhiên chỉ tới một hướng không hề có bóng người “Vậy cho đồng bạn ngươi cũng đi ra đi.”
Một đạo tặc chậm rãi xuất hiện, đầu ngón tay Lô Vượng Đạt cách chóp mũi gã không đến một cm.
Thế nhưng có thể trinh trắc tiềm hành (1)! Nhàn Ngữ Lạc Hoa lại lắp bắp kinh hãi.
Muốn Chết Không Dám Nói giơ hai tay lên, ra hiệu cũng không ác ý “Kỳ thật chúng ta cũng chỉ kỳ quái vì cái gì hội trưởng cùng Ngắt Hạnh Đầu Tường đánh nhau nên lại đây nhìn xem mà thôi.”
“Chúng ta đều bị yêu nữ này khống chế, mau giết nàng.” Hướng Thiên Nhất Tiếu rống to hạ lệnh.
Muốn Chết Không Dám Nói vừa nghe mặt mũi trắng bệch, cười gượng với Lô Vượng Đạt, nói:“Là…… Là như thế sao?”
“Đừng nghe hội trưởng các ngươi nói bậy.”
Muốn Chết Không Dám Nói:“……” Cho nên ta hiện tại sẽ chờ ngươi nói bậy.
Lô Vượng Đạt giống một vị ca ca tốt mà đặt tay lên bả vai Muốn Chết Không Dám Nói, nhưng lùn nên với không tới, Muốn Chết Không Dám Nói đành phải hạ thắt lưng.
“Kỳ thật sự tình là thế này này” Lô Vượng Đạt bắt đầu kể “Vốn là như vậy, như vậy, sau đó như vậy, như vậy, như vậy, cũng không muốn thành như vậy nhưng lại cứ như vậy, tiếp theo chúng ta cũng chỉ đành làm theo như vậy, hơn nữa như vậy như vậy rồi thành ra như vậy……”
Nửa giờ sau, Lô Vượng Đạt cảm thấy mỹ mãn “Như vậy, ngươi hiểu chưa?”
Đám người Huyết Đồng – Tình Hỏa:“……”
Muốn Chết Không Dám Nói tầm mắt như hạt đậu, mặt tựa tàn tro “À, nguyên lai có một hồi sự khiến người ta đứt từng khúc ruột, có hiểu lầm trong câu chuyện xúc động lòng người này a.”
Mọi người lại lần nữa “……”
“Ừm, ngươi hiểu được là tốt rồi.” Lô Vượng Đạt thật cao hứng vỗ vỗ bờ vai của Muốn Chết Không Dám Nói “Ngươi yên tâm, chờ chúng ta đi xa, sẽ tha cho hội trưởng các ngươi.”
Lô Vượng Đạt mới vừa rời đi, đạo tặc liền lặng lẽ hỏi “Ngươi thật sự nghe hiểu? Vì cái gì ta chỉ nghe nàng nói như vậy như vậy mà thôi?”
Muốn Chết Không Dám Nói dùng 囧 ánh mắt hữu thần nhìn gã “Bởi vì nàng vốn cũng chỉ nói có như vậy như vậy mà thôi.”
“……”
Ước chừng hơn mười phút sau, Ngắt Hạnh Đầu Tường được giải trừ khống chế rốt cục dừng tay, cùng Hướng Thiên Nhất Tiếu hư thoát ngã xuống.
“Không phải kêu các ngươi giết yêu nữ kia sao?” Hướng Thiên Nhất Tiếu thở được liền chất vấn Muốn Chết Không Dám Nói.
Muốn Chết Không Dám Nói khóc “Lão đại, nữ nhân kia các ngươi đều đấu không lại, hơn nữa nàng có thể dò ra người ẩn náu, chúng ta hai người tùy tiện xông lên chẳng phải thành đồ ăn của nàng sao nha.”
Hướng Thiên Nhất Tiếu chưa bao giờ chịu qua đả kích như vậy “Kỹ năng của nữ nhân kia TM tà môn.”
Một mực yên lặng không lên tiếng, Ngắt Hạnh Đầu Tường sờ sờ cằm nói:“Lợi hại nhất hẳn không phải nữ nhân đó đâu, mà là hồng bào nam nhân mang mặt nạ.” Nói xong, phóng thích tọa kỵ muốn đi truy bọn Lô Vượng Đạt.
“Ngươi đi một mình là chịu chết, chờ ta tập hợp nhân mã rồi cùng đi.” Hướng Thiên Nhất Tiếu ngăn hắn lại.
Ngắt Hạnh Đầu Tường nhìn Hướng Thiên Nhất Tiếu “Ta cũng không phải đi trả thù, cần chi dẫn người.” Sau đó hứng thú nhìn về phía trước “Bọn họ rất thú vị.”
1. Trinh trắc tiềm hành: Nghĩa là có thể trinh thám dò xét những thứ đã được ẩn đi ( giống như ninja)
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.