Chương trước
Chương sau
Lô Vượng Đạt nhìn chiến sĩ lệ rơi đầy mặt, khó hiểu hỏi:“Vì cái gì hắn nằm sấp trên mặt đất?”
“Bởi vì rùa sẽ không bay.” Huyết Đồng – Tình Hỏa tận lực làm cho dây thần kinh trên mặt của mình an tĩnh lại, bởi vì thần kinh trên mặt hắn đã co rút tới đau đớn.
Xin Theo Ta Đàm Tiền:“……”
Lô Vượng Đạt ngẩng đầu “Nhưng ta nguyền rủa chính là đầu của hắn mà thôi.”
“Nếu ngươi có thể áp đầu trên mặt đất, thân mình lại đứng thẳng, vậy hắn cũng có thể.” Huyết Đồng – Tình Hỏa vẻ mặt diện vô biểu tình.
Xin Theo Ta Đàm Tiền đột nhiên thực sùng bái Huyết Đồng – Tình Hỏa, bởi vì hắn phát hiện cùng Lô Vượng Đạt nói chuyện mà vẫn bảo trì diện vô biểu tình là loại nhiệm vụ bất khả thi nhất trên đời.
“Vậy vì cái gì hắn lại đeo hai cái mai rùa?” Lô Vượng Đạt lại hỏi.
“Bởi vì ngươi nguyền rủa hắn nhị bì kiểm.” ( hai da mặt > 2 cái mai)
Xin Theo Ta Đàm Tiền:“……”
“Nga, ta đều đã quên.”
Xin Theo Ta Đàm Tiền 囧.
“Ta sắp cạn huyết, Tiểu Đạt cho ta thêm huyết.” tiếng la của Đinh Linh Linh lộ ra kích động.
Lô Vượng Đạt vừa muốn ngâm xướng mới phát hiện hạ chú nguyên lai tốn phép thuật như thế, phép thuật đã không còn.
May mắn Xin Theo Ta Đàm Tiền là tay PK già đời, một cái kỹ năng [ gấp rút tiếp viện ], đem thương tổn vốn nên để Đinh Linh Linh thừa nhận, chuyển dời đến trên người chính mình, tạm thời giải trừ nguy cơ cho Đinh Linh Linh.
Lô Vượng Đạt mau chóng uống lam dược rồi ngâm xướng, ở sau khi uống sạch ba ống lam dược, miễn cưỡng ổn định được huyết cho Đinh Linh Linh.
“Vẫn Là Trư huyết cũng sắp không còn.” Ly Sa – Cửu Vĩ tựa như mới vừa tỉnh ngủ mà nhắc nhở hắn.
Lô Vượng Đạt lại đổ lam dược rồi buff tiếp “Vẫn Là Trư hôn ngất hắn, đừng làm cho lão mục sư kia đánh ngươi.”
Phỏng chừng Vẫn Là Trư bị thiêu nhiều, cũng giận, một cái mãnh “Trư’ chụp mồi, “Ba” một thanh âm chói lọi vang lên, trừng giới mục sư kia tựa như bị chịu khống chế, mặc cho đánh cũng không đánh lại cũng không chạy thoát đi.
Nhưng không biết vì cái gì Vẫn Là Trư vừa hôn xong, tựa như trúng độc bốn vó hướng lên trời run rẩy miệng sùi bọt mép “Gừ gừ gừ gừ…… gừ…… hanh hừ hanh….. gừ hừ hừ.”
Huyết Đồng – Tình Hỏa nhất thời tâm tình tốt lắm “Đầu heo này nói di ngôn gì thế?”
“Nó nói người này không gội đầu, hảo thối.”
“Ha ha……”
Ly Sa – Cửu Vĩ lau mồ hôi “Ngươi thêm lượng huyết quá ít, dùng [ cửu vĩ nhiếp hồn ] khống chế trừng giới mục sư kia, làm cho hắn thêm huyết cho bọn tử đòi tiền.”
“Ý kiến hay.” Lô Vượng Đạt nhắm mắt ngâm xướng.
Mục sư kia đang ở trạng thái đánh mất ý chí sinh tồn, sau khi kết thúc hoàn toàn chịu khống của Lô Vượng Đạt.
Đầu tiên đương nhiên là để hắn cấp bọn Đinh Linh Linh thêm huyết.
Bọn Đinh Linh Linh vốn đang bị vây trong cảnh nguy hiểm, ở sau khi Xin Theo Ta Đàm Tiền gia nhập, tình thế hơi chút nghịch chuyển, lại có mục sư cường lực ở phía sau thêm huyết cho bọn họ nên không còn nỗi lo sau này, đối phương cũng chỉ đành cường lực chống đỡ.
Ở khi Đinh Linh Linh cùng Nhàn Ngữ Lạc Hoa còn có Xin Theo Ta Đàm Tiền ba người chống đỡ loạn tiễn của thợ săn bên đối phương, tập trung hỏa lực đem đạo tặc miểu sát, cái tình thế này hoàn toàn xoay chuyển.
Pháp sư đối phương thấy đồng bọn của mình thêm huyết cho địch nhân liền gào lên “Bạch Mục, ngươi đang làm cái gì?”
“Ta bị khống chế.” Trừng giới mục sư cũng gấp lắm nha.
Đừng Đối Ta Đạn Cầm tuy rằng bình thường nói không nhiều lắm, nhưng PK cũng là kẻ lão luyện nhất đẳng, pháp sư đối phương bị hắn không ngừng rút phép thuật bởi [ Pháp lực thôn phệ tiến], không thể không liên tiếp uống lam dược bổ sung pháp lực.
Mà thợ săn đối phương lại càng không ổn, muốn dùng kỹ năng sở trường của chủng tộc [ Trường đồ bôn tập ] mười giây gia tăng sáu mươi phần trăm tốc độ di động để chạy trốn, bị Nhàn Ngữ Lạc Hoa [ thoáng hiện ] lại [ Đóng băng ] giữ ở tại chỗ.
Thợ săn này cũng không kém, trộm thả một cạm bẫy rồi giả chết cấp tốc, sau khi thanh trừ hiệu quả không thể di động, lại lập tức đứng lên chạy trốn.
Nhàn Ngữ Lạc Hoa muốn truy, lại giẫm phải cạm bẫy nên nhất thời không thể nhúc nhích.
Nhưng thợ săn kia đã quên Đinh Linh Linh là đạo tặc, đạo tặc có [ Chạy nhanh ].
Đinh Linh Linh một cái [ Chạy nhanh ] truy qua, vẩy cho thợ săn kia một ít độc dược giảm tốc độ, tốc độ thợ săn giảm đi nhưng không ngừng lại mà chỉ còn lại một chút.
Tình thế đối với người bên Lô Vượng Đặt mà nói là siêu tốt.
Lô Vượng Đạt lại bắt đầu hạ chú “Trát ngươi tiểu nhân thủ, cho ngươi biến thành hàm trư thủ.”[ tục ngữ Quảng Đông, chính là động tác phi lễ, quấy rầy nữ nhân] ( Em ấy đang nguyền rủa bạn chiến sĩ rùa lúc nãy)
Thợ săn đối phương đang quần ẩu cùng Đinh Linh Linh và Nhàn Ngữ Lạc Hoa, đột nhiên thấy một mao mao thủ đánh về phía ngực mình, quá sợ hãi nên nhảy ra.
Lô Vượng Đạt hai tay làm hình cái loa “Ai, mọi người cẩn thận, hàm trư thủ đi qua đấy, có ngực phải bảo vệ tốt nhá.”
Hai nữ hài tử sau đó bị dọa chạy, Xin Theo Ta Đàm Tiền chỉ có thể một mình nghênh địch, nhưng đột nhiên cảm giác được thí thí bị người ta xoa, nhất thời toàn thân cứng ngắc.
Đoàn người liền thấy chiến sĩ không hay ho kia đang dùng lực xoa thí thí Xin Theo Ta Đàm Tiền.
Lô Vượng Đạt thấy thế trốn phía sau Huyết Đồng – Tình Hỏa, nhỏ giọng nói:“Không phải ngực à, coi trọng thí thí của mình nha.”
“……” Huyết Đồng – Tình Hỏa dây thần kinh mặt lại bắt đầu run rẩy, mau chóng cắn đứt ngón tay “Đến, nguyền rủa ta mặt than đi.”
Lô Vượng Đạt:“……”
“Lô…… Vượng…… Đạt.” Xin Theo Ta Đàm Tiền âm trắc trắc gọi.
“Hiện tại không phải thời điểm nội chiến, ngươi…… Không biết là băm cái hàm trư thủ đi thì tốt hơn sao? Hay là bị người ta xoa ra cảm giác, luyến tiếc buông lỏng ra?”
“……”
Chiến sĩ kia không biết lấy dũng khí từ đâu ra, đối Xin Theo Ta Đàm Tiền nói:“Nếu có thể chọn, ta tình nguyện tự xoa mình, cũng sẽ không bắt ngươi, bởi vì ngươi có chút nhão lại xệ, không xúc cảm.”
Lô Vượng Đạt bọn họ nhất thời ánh mắt tối tăm nhìn về phía thí thí Xin Theo Ta Đàm Tiền, ngay cả Đừng Đối Ta Đạn Cầm đang cùng pháp sư dây dưa đều chừa ít thời gian ra nhìn.
Xin Theo Ta Đàm Tiền xoay người đối chiến sĩ kia vừa đánh vừa chém, hơn nữa thực cường điệu chiếu cố nơi nào đó, thẳng đến nơi nào đó nhão xệ ra thì thôi.
Trường hợp kia…… Nhưng SM rồi, Lô Vượng Đạt cũng không nhẫn tâm nhìn, trấn an Xin Theo Ta Đàm Tiền nói:“Có nhão xệ, cũng so với Huyết Đồng một bên lớn một bên nhỏ tốt hơn.”
Xin Theo Ta Đàm Tiền vừa nghe liền dừng tay, một cước đem chiến sĩ đá văng ra, xách xách quần “Huyết Đồng huynh, ta lại được người chữa khỏi.”
“Tiểu Đạt” Huyết Đồng – Tình Hỏa thực ôn nhu ôm chầm thắt lưng Lô Vượng Đạt, nhìn như không quá dùng sức, nhưng Lô Vượng Đạt cảm thấy thắt lưng như muốn đứt “Tiểu thí thí không đau, liền đã quên đau?”
Lô Vượng Đạt giật mình một cái, nuốt nuốt nước miếng “Không đâu, còn đang đau, không tin ngươi xem nè, còn sưng vù.”
“Hay là ngươi cảm thấy có 1 bên sưng chưa đủ cao……” Lời nói của Huyết Đồng – Tình Hỏa bị một tiếng thét chói tai đánh gãy.
Chỉ thấy pháp sư đối phương vẻ mặt giận dữ, đối chiến sĩ dùng cửu âm bạch cốt trảo, cào đến mức mặt chiến sĩ chồng chéo vết thương khắp nơi.
“Sao người một nhà lại đánh người một nhà?” Chờ Lô Vượng Đạt bọn họ chạy qua xem, nguyên lai hàm trư thủ của chiến sĩ tập kích ngực của pháp sư.
“Mau buông tay.” Pháp sư gào thét lớn.
Chiến sĩ khóc “Ta căn bản là không bắt được, đến bây giờ còn chưa tìm được ngực ngươi ở nơi nào.”
Lô Vượng Đạt giật mình “ Bình nguyên rồi.”
“Ngươi cũng giống thế, là bình nguyên.” Huyết Đồng – Tình Hỏa vẫn mang thù, hiện tại là đang báo cừu Lô Vượng Đạt nói thí thí hắn một bên lớn một bên nhỏ.
Lô Vượng Đạt ưỡn ngực “Ta bình nguyên thì sao? So với bồn địa mà nói, ta cũng là bãi đất.”
“Nhưng vấn đề là không phải ngực ai cũng lõm xuống cả.”
Lô Vượng Đạt cùng Ly Sa – Cửu Vĩ cùng nhau thông gió tai.
Nữ pháp sư nổi giận dùng [ thoáng hiện ] thoát khỏi hàm trư thủ, thấy tình thế không tốt đã muốn chạy.
“Hồ sắc mê hồn.” Một kĩ năng sở trường của chủng tộc Đinh Linh Linh, pháp sư nhất thời bị mị hoặc ở tại cách đó không xa, trong vòng mười giây nhân vật bị trúng không thể khống chế “Muốn chạy, không có cửa đâu. Ôi chao? Đúng rồi, thợ săn vừa rồi đâu?”
“Sớm chạy.” Xin Theo Ta Đàm Tiền không cam lòng nói.
Mà pháp sư không có ngực, hàm trư thủ của chiến sĩ lập tức đem mục tiêu dừng tại trên thí thí Đừng Đối Ta Đạn Cầm.
Chiến sĩ muốn chết tâm đều có, khẩn cầu Đừng Đối Ta Đạn Cầm “Giết ta, nhất định phải giết ta. Gai nhiều quá.”
Đoàn người:“……”
Không trách chiến sĩ yêu cầu như vậy, bởi vì trên giáp của Đừng Đối Ta Đạn Cầm có rất nhiều gai sắt, đặc biệt là hai vạt áo hộ mông.
“Ngươi cho hắn một cái thống khoái đi.” Lô Vượng Đạt tự nhận vẫn là thực thiện lương.
Đừng Đối Ta Đạn Cầm gật gật đầu, cởi ra hai vạt áo đằng trước giống hệt như hai cái đằng sau, đưa cho chiến sĩ “Tận tình xoa cho thống khoái đi.”
Chiến sĩ:“……”
Lô Vượng Đạt 囧 “…… Cái này là thống khoái hay không thống khoái đây.” Quả nhiên có khi người hướng nội mới càng đáng sợ.
“Có hai đội người đang đem chúng ta vây quanh.” Ly Sa – Cửu Vĩ phát ra cảnh báo “Trong đó một đội người hẳn là viện binh do thợ săn đưa tới, một đội khác không rõ ràng lắm.”
“Viện binh bọn họ tới rồi, chúng ta chạy mau đi.” Lô Vượng Đạt thét lên.
“Muốn chạy?” Trừng giới mục sư bị khống chế đắc ý nở nụ cười “Chạy không được đâu, các ngươi đã bị chúng ta vây quanh.”
“Ta đi nhìn xem.” Đinh Linh Linh ẩn thân tiềm hành đi thăm dò tình hình quân địch.
Những người còn lại nhanh chóng giải quyết chiến sĩ cùng pháp sư, cử đao soàn soạt đang muốn hướng mục sư, Lô Vượng Đạt anh dũng cản lại “Ta thêm lượng huyết rất thấp, cho nên vẫn lưu hắn lại để thêm huyết cho các ngươi thì tốt hơn.”
“Nhưng thời gian khống chế của ngươi hẳn cũng sắp hết đi. Loại kỹ năng khống chế thời gian dài này, bình thường đối một người chỉ có thể sử dụng một lần, thời gian vừa đến, trừ phi người này chết qua một lần, nếu không người này liền vĩnh viễn miễn dịch với kĩ năng ấy.” Nhàn Ngữ Lạc Hoa nói.
“Thời gian hạn chế sao?” Lô Vượng Đạt gãi gãi đầu “Không có. Chỉ cần ta không chủ động hủy bỏ khống chế, hoặc là ta hay hắn bị chém chết, bằng không hắn vĩnh viễn đều chịu ta khống chế.”
Vừa nghe, tất cả mọi người khiếp sợ, kỹ năng khống chế quá bá đạo!
“Cửu vĩ nhiếp hồn.” Huyết Đồng – Tình Hỏa nhẹ giọng nỉ non, Ly Sa – Cửu Vĩ nghe thấy được.
“Ta tưởng ai đáng ghét như thế, dám cùng Duệ Bất Khả Đáng dong binh đoàn chúng ta đối nghịch, nguyên lai là Nhàn Ngữ Lạc Hoa hội trưởng nha.” Từ trong rừng truyền tới thanh âm đáng khinh cực kỳ.
Không ít tiếng phụ họa theo bốn phương tám hướng truyền đến, làm cho Lô Vượng Đạt bọn họ biết, đối phương thật sự đã vây quanh bọn họ, tình thế nghiêm trọng rồi.
Ngay tại khi Lô Vượng Đạt bọn họ hết đường xoay xở, lại có một thanh âm truyền đến “Không biết bằng hữu Nhàn Ngữ Lạc Hoa của ta làm sao đắc tội Phong Lưu Tiếu đội trưởng, thế nhưng lấy ỷ nhiều hiếp ít vây khốn nàng?”
Chỉ thấy một nhân loại pháp sư vận pháp bào ám hắc sắc, mang theo một đội chen vào trong vòng vây của Duệ Bất Khả Đáng dong binh đoàn.
“Vô Gian.” Lô Vượng Đạt nhận ra, đây là người bị cái cuốc của hắn giết nha.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.