Ngày hôm sau, Tương Tu Ngôn khi login thấp thỏm bất an, may mắn Hắc vân áp thành cũng hoàn toàn không đề cập chuyện ngày hôm qua, hai người vẫn như cũ gấp rút lên đường.
Ước chừng đi được nửa ngày đường, hai người mới đến Mạnh Lãng Đình tại tiểu trấn ── Tức Mặc. Tiểu trấn cũng không lớn, nhìn vậy so với tân thủ thôn lớn hơn một chút. Hai người đi trên đường phố trong trấn, lại phát hiện tiểu trấn lộ ra cổ quỷ dị.
“Sao ngay cả một tên NPC đều chả có, cứ như thành chết ấy.” Lương Tu Ngôn nói, nhưng trò chơi cho tới bây giờ chưa nói đi kết hợp với phim kinh dị a.
“Ta cũng hiểu được không thích hợp, cẩn thận một chút.”
“Uhm.” Lương Tu Ngôn gật đầu, xiết lấy đi gần kề Hắc vân áp thành. Tuy cậu hiện tại lên tới cấp 17, nhưng đối phần lớn quái phía trước đều chẳng chịu nổi một kích.
Hai người đi thật cẩn thận, nhưng đi khắp toàn bộ trấn cũng không phát hiện một người, Mạnh Lãng Đình càng miễn bàn.
“Ngươi sẽ không nhớ lầm chứ?”
“Sẽ không,” Hắc vân áp thành rất khẳng định nói, rồi mới đem tình hình vừa rồi tinh tế xem một lần, nói, “Có một địa phương có thể thử xem.”
“Chỗ nào?” Lương Tu Ngôn tò mò hỏi, nhưng Hắc vân áp thành không trả lời, chỉ kéo cậu vào một hoa viên của đại trạch tử,“Nơi này chỉ có vài cây hoa đào, không có cái gì a.”
Hắc vân áp thành lại chỉ kéo cậu đi loạn chỗ cây hoa đào, Lương Tu Ngôn mau bị nhiễu tới hôn mê, có thể đi thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-du-chi-dam-dang-nhan-sinh/204339/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.